Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1864: Ngũ Hổ Và Ba Chiếc Đuôi Nhỏ 2

Chương 1864: Ngũ Hổ Và Ba Chiếc Đuôi Nhỏ 2Chương 1864: Ngũ Hổ Và Ba Chiếc Đuôi Nhỏ 2
Một gã đệ tử ở cửa bẩm báo: "Thánh nữ, Doãn trưởng lão tới đây."
Từ trong hang cấm địa đi ra, Lâu trưởng lão không quay về điện Thánh nữ ngay mà chuyển bước, một mình đi ra vườn thuốc sau núi.
"Xuất hiện đi."
Thanh âm già nua của bà ấy phát ra.
Một nam nhân đeo mặt nạ ngọc, tay cầm trường kiếm đi ra từ sau cây ngô đồng.
"Bà bà, đã lâu không gặp."
Lâu trưởng lão thở dài: "Ngươi không nên cho bà lão này cái sọt mới vậy chứ? Tuy ta họ Lâu nhưng cũng không thích sọt đâu.
Nam nhân cười nhẹ nói: "Bà bà cứ nói đùa."
Lâu trưởng lão nói: "Ta đã báo đáp xong ân tình của người, sau này đừng quấy ray ta nữa."
Nam nhân khẽ cười: "Ta còn muốn chăm sóc cho bà bà trước lúc lâm chung nữa mà."
Lâu trưởng lão liếc nhìn hắn ta một cái: "Không cần thiết, ngươi chỉ cần nhớ kỹ chuyện ngươi đồng ý với ta, cho dù ngày sau ngươi thành hay bại cũng không được tàn sát điện Thánh nữ. Oan có đầu nợ có chủ, đa số đệ tử đều vô tội."
Nam nhân nói: "Ta sẽ cố gắng!"
Tô Tiểu Tiểu đi xuống núi cùng Vệ Đình.
Tô Tiểu Tiểu hỏi hắn trà trộn vào như thế nào.
"Có nhiêu người cứ thấy tiên là sáng mắt."
Vệ Đình nói.
Người tham dự thánh tuyển không phải ai cũng vì Thánh nữ mà tới, có một số là hy vọng có thể vào điện Thánh nữ để làm đệ tử không lo cơm áo, giúp gia đình tránh một phần ăn.
"Là chàng mua danh ngạch của người ta sao? Bạc của chàng từ đâu?"
Không lẽ chàng giấu tiền riêng chứ?
Vệ Đình biết nàng đang tính toán gì khi nhìn sang đây.
Hắn hừ một tiếng: "Không phải bạc của ta đều đưa nàng sao? Ta sao có thể có tiền? Nhị ca mua."
Đại gia Vệ Thanh.
Tốt lắm, về nói cho nhị tẩu.
Tô Tiểu Tiểu nghĩ, bỗng nhiên lại cảm thấy có chỗ sai: "Chàng mua danh ngạch của người ta vậy chẳng phải ngươi - Ôi! Chàng đợi da Vệ Đình mới không đợi nàng.
"Chàng mặc cho ta xem thôi!"
Vệ Đình chạy biến.
Giờ cũng gần tới chân núi, xung quanh đều là đệ tử của điện Thánh nữ đi tuần tra.
Doãn Tiểu Diệp chờ ở cửa, thở phào nhẹ nhõm, chắc chắn là Doãn trưởng lão đã đến kịp lúc.
Vì cầu xin Doãn trưởng lão đi cứu người tuyển chọn xâm nhập vào núi Thánh phía Bắc nên cô bé đã vô liêm sỉ tới mức vận dụng hết kỹ năng làm nũng ôm đùi của mình.
Nghĩ lại cảm thấy thật xấu hổi
Tất nhiên cô bé sẽ không nói cho Trình Tô biết lịch sử đen tối này.
"Nơi này, nơi này!"
Cô bé vẫy tay với Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu đưa cây thuốc và thẻ bài cho đệ tử trông coi rồi đi ra ngoài.
Doãn Tiểu Điệp chạy tới nói: "Ta chờ ngươi đã lâu! Sao giờ ngươi mới đi ra? Cửa ngươi..."
Cô bé nhìn xung quanh, nhỏ giọng nói: "Đến tay không?”
"Đến tay."
Là một nụ Xà Cốt Hoa, nàng đoán khoảng ba tới năm ngày có thể nở hoa rồi.
"Đâu rồi?"
Tô Tiểu Tiểu hỏi nhỏ.
"Đây!" Doãn Tiểu Điệp kiêu ngạo đưa thẻ bài màu vàng cho Tô Tiểu Tiểu.
"Đây là thắng cấp sao?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Doãn Tiểu Điệp kiêu hãnh nói: "Thứ nhất!"
Phần còn lại của thứ tự thăng cấp chỉ có trong danh sách và chỉ có người tìm được chim thánh mới có thể có được thẻ bài danh dự.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Còn phải nộp lên không?”
Doãn Tiểu Điệp nói: "Không, đây là phân thưởng của ta, nếu ngươi thích thì ta tặng lại cho người. Dù sao... cũng là do ngươi tìm được.
Tô Tiểu Tiểu trả lại đồ vật này cho cô bé nói: "Người quân tử sẽ có được bằng cách chính đáng.'
Cũng không phải do nó không phải là vàng ròng.
Tô Tiểu Tiểu tạm biệt Doãn Tiểu Điệp rồi lên xe ngựa.
Tô Tiểu Tiểu chưa đi xa, để cho người đánh xe đánh vào chỗ tốt, đợi khi Vệ Đình mặc trang phục phụ nữ đi ra thì cười ngả người trên xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận