Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 2259: Tao Phan 1

Chuong 2259: Tao Phan 1Chuong 2259: Tao Phan 1
Cảnh Tuyên Đế nhớ lại chuyện xảy ra vài tháng trước: "Khó trách hắn ta vừa đến kinh thành thì đã chuyển vào Vệ Gia rồi, là chính bởi vì Vệ gia đã không sợ gian khổ vì hắn ta mà đi khắp nơi để tìm thuốc.”
Trưởng tử của hắn ta còn đi đến tận Bắc Quan để tìm thuốc cho Gia Cát Thanh, bây giờ nghĩ lại, thì trưởng tử rõ ràng đã bị Vệ gia lừa gạt rồi!
Cảnh Tuyên Đế cũng nhớ lại cảnh khi tự mình ban hôn cho Gia Cát Thanh, nhưng lại bị Gia Cát Thanh rút ra cây kiếm Long Tuyền của Tây Tấn Đế để làm một màn thị uy.
Thật ra người Tây Tấn làm ra hành động đối nghịch như thế thì cũng bỏ đi, nhưng đối phương lại là thân tử của hắn ta, cho nên cái này quả thực là Dĩ Hạ Phạm Thượng rồi! (Dĩ hạ phạm thượng là xúc phạm tới bên trên đơn cử như vua)
Lòng dạ của Cảnh Tuyên Đế ít nhiều gì cũng có một chút không thuận ý rồi.
"Sao không nói sớm?"
Hắn ta bất mãn hỏi.
Hắc y nhân thản nhiên nói: "Cũng là mới biết."
Cảnh Tuyên Đế lại hỏi: "Tây Tấn Đế có biết hắn ta là Vệ Thanh không?”
Hắc y nhân nói: "Đa số đều biết chuyện."
Cảnh Tuyên Đế bối rối nói: "Nếu biết chuyện, tai sao không cam tâm tình nguyện thả Vệ thanh về?"
Hắc y nhân nói: "Vệ Thanh là mắc chứng bệnh hàn, cho nên thời gian không còn nhiều nữa, hơn nữa nếu không ra ngoài tìm thuốc thì chỉ có thể chờ chết mà thôi."
Cảnh Tuyên Đế liền cau mày: "Trãẫm vẫn nghĩ rằng Tây Tấn Đế làm chuyện như thế này là có phần quá mạo hiểm rồi, bởi vì Gia Cát Thanh là Tâm Phúc Mưu Sĩ của ông ấy, cho nên đã vì ông ấy mà bày mưu tính kế, hơn nữa ông ấy không sợ Vệ Thanh sau khi quay về Đại Chu, thì sẽ quay trở ngược lại mà đối phó với ông ấy sao?"
Hắc y nhân liền cười nhạt: "Dựa theo kết quả điều tra của chúng thuộc hạ, Tây Tấn Đế vô cùng tin tưởng hắn ta."
"Tin tưởng?" Cảnh Tuyên Đế ở trong phòng mà đi lại vài bước,'Lẽ nào nói Vệ Thanh đã phản bội lại Đại Chu, cho nên mới triệt để đi nương nhờ Tây Tấn rồi sao?"
Đang lúc hắn ta đang suy nghĩ, thì Toàn công công từ ngoài tẩm điển đang tiến vào mà bẩm báo: "Bệ hạ, Duệ vương điện hạ xin cầu kiến."
Cảnh Tuyên Đế liền nháy mắt với tên hắc y nhân
Tên hắn y nhân liên chấp tay hành lễ, rồi cười và nói: "Tại hạ xin cáo lui trước."
Tiêu Thuấn Dương đang trên đường đến tẩm điện của Cảnh Tuyên Đế, thì từ xa đã nhìn thấy tên hắc y nhân.
Tên hắc y nhân liền rẽ sang một con đường khác, cho nên đã không nhìn về phía của hắn ta.
Người này rõ ràng là đến từ hướng tẩm điện của phụ hoàng.
Bên cạnh phụ hoàng có ám vệ, nhưng họ chưa bao giờ ăn mặc như thế này.
Tiêu Thuấn Dương là một người luyện võ, cho nên có thể cảm nhận được khí tức của đối phương rất mạnh mẽ.
Bên cạnh phụ hoàng có mấy khi xuất hiện cao thủ như thế vậy?
"Điện hạ?”
Toàn công công giơ chiếc đèn lồng lên, mà mỉm cười nhắc nhở một tiếng.
Tiêu Thuấn Dương thu hồi ánh mắt, sau đó thì đi đến tẩm cung của Cảnh Tuyên đế.
"Phụ hoàng.
Hắn ta hành lễ với Cảnh Tuyên Đế.
Cảnh Tuyên Đế ngồi trên ghế, mà liếc nhìn hắn ta rồi nói: "Không phải đang dưỡng thương sao? Tại sao nửa đêm lại vào cung để làm gì?"
Tiêu Thuấn Dương nói với sắc mặt nghiêm túc: "Nhi thân nghe nói Vệ Tư đã trở về kinh rồi, hơn nữa còn có Vệ Sâm người mà năm năm trước đã tử trận ở Bắc Quan cũng đã về cùng, ngoài ra còn có Vệ Thanh và Vệ Yến nữa."
Cảnh Tuyên Đế bình tĩnh nói: "Là có chuyện như thế à."
Tiêu Thuấn Dương: "Phụ Hoàng."
Cảnh Tuyên Đế: "Vệ Thanh chính là Gia Cát Thanh."
Tiêu Thuấn Dương sửng sốt: "Cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận