Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2266: Sư Hồ Xuất Thủ 3

Chương 2266: Sư Hồ Xuất Thủ 3Chương 2266: Sư Hồ Xuất Thủ 3
Hai người đang nói chuyện, Tiêu Thuấn Dương đột nhiên nhìn sang đây.
Vệ Lục Lang quay đầu đi khinh thường ra mặt.
Vệ Đình hiên ngang đối đầu với ánh mắt hung dữ của Tiêu Thuấn Dương, không chút nào sợ hãi.
Vệ Tư lên tiếng: "Thần đã liều chết quay về bên cạnh bệ hạ, không ngờ lại bị vu khống như vậy. May mắn là Gia Cát Thanh vẫn còn ở kinh thành, nếu không hôm nay cái chậu nước bẩn này, cả Vệ gia ta khó mà rửa sạch được."
Cảnh Tuyên Đế cau mày.
Trong ánh mắt của Tiêu Thuấn Dương lóe lên một tia bối rối.
Bá quan văn võ thì bắt đầu thì thào bàn tán.
Vệ Tư nói một cách dứt khoát: "Be hạ, Gia Cát tiên sinh đang ở quán trọ Tường Vân ở phố Chu Tước, xin bệ hạ mời Gia Cát tiên sinh đến, trả lại trong sạch cho nhi tử của thần!"
Tiêu Thuấn Dương nhìn sang Vệ Thanh.
Vệ Thanh nói: "Nhìn ta làm gì? Ta không phải Gia Cát Thanh, Gia Cát Thanh thật sự đang ở ngoài cung, không bằng điện hạ cứ đối chất với ông ấy một phen, hỏi xem khi nào Thất đệ của ta gọi ông ấy là nhị cai"
Vệ Đình lớn tiếng nói: "Nhị ca, đệ chỉ gọi một mình huynh thôi, nếu đệ dám gọi người khác là nhị ca, thì thiên lôi cứ đánh cho đệ chết không được tử tết"
Cảnh Tuyên Đế không thể làm gì khác, đành phải phái người đến quán trọ Tường Vân.
Bá quan văn võ thì nằm mơ cũng không ngờ rằng lúc sinh thời bọn họ lại có thể được chứng kiến một vở kịch như vậy.
Lúc trước lên triều, ngày nào cũng không khác gì rau héo, hôm nay thì người này còn hăng hái hơn người kia.
Không lâu sau, Gia Cát Thanh đã được mời tới điện Kim Loan.
Hắn được một Ngự lâm quân mạnh mẽ đẩy vào, mặt vẫn đeo mặt nạ bạc quen thuộc của các đại thần.
Sau lưng hắn, cắm một thanh kiếm, chính là thanh Long Tuyên do hoàng đế Tây Tấn ngự ban.
"Gia Cát Thanh, bái kiến Hoàng đế Đại Chu." Hắn ngồi trên xe lăn, hơi cúi đầu hành lễ.
Cảnh Tuyên Đế nhìn chằm chằm một lúc: "Ngươi là Gia Cát Thanh?"
"Đúng vậy." Hắn nói.
Cảnh Tuyên Đế nói: "Cởi mặt nạ ra." Hắn giơ tay, từ từ cởi mặt nạ bạc trên mặt, để lộ một khuôn mặt thanh tú như ngọc.
Không thể nào, tin tức của người đó chắc chắn không sai.
Gia Cát Thanh thật sự là Vệ Thanh.
Nhưng người này lại là ai?
Mãi đến khi Lăng Vân thản nhiên nói: "Không biết bệ hạ triệu kiến thần đến đây, là có chuyện gì vậy?"
Lúc này, một gã tâm phúc của Cảnh Tuyên Đế, Chu đại nhân lên tiếng: "Be hạ, chưa có ai từng thấy mặt của Gia Cát Thanh, cho dù có kẻ giả mạo thì chúng ta cũng không nhận ra được!"
Một tâm phúc đại thân khác của Cảnh Tuyên Đế, Hứa đại nhân cũng cầm hốt bản bước lên nói: "Nghe nói Gia Cát tiên sinh bị bệnh cảm lạnh, mời thái y bắt mạch cho Gia Cát tiên sinh."
Cảnh Tuyên Đế: "Chuẩn."
Không bao lâu sau, thái y đã đến.
Vệ Tư khom lưng, khách khí nói: "Chuyện liên quan đến thanh danh của khuyển tử, xin Gia Cát tiên sinh phối hợp."
Quỷ Phố âm thầm trợn to mắt.
Phụ thân cũng chưa bao giờ đối xử với hắn ta khách sáo như vậy, rốt cuộc ai mới là con ruột của ông ấy vậy?
Lăng Vân diễn vai của chính mình, nắm bắt vô cùng hoàn mỹ sự cao ngạo của một mưu sĩ đứng đầu: "Vì Vệ đại tướng quân đã lên tiếng, ta đành hợp tác điều tra một chút vậy."
Hắn đưa tay ra cho thái y bắt mạch.
Thái y nói: "Bam bệ hạ, mạch của ngài ấy không có dấu hiệu của bệnh cảm lạnh."
Chu đại nhân lập tức nói: "Quả nhiên là giả mạo!"
Lăng Vân nhìn ông ta bằng ánh mắt khinh bỉ: "Vị đại nhân này, ngài nghĩ là ta đi Nam Cương chơi đùa hay sao? Bệnh cảm lạnh của ta đã khỏi rồi."
Cảnh Tuyên Đế lại ra hiệu cho thái y.
Thái y đến trước mặt Vệ Thanh.
Vệ Thanh đưa tay ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận