Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1055: Chân Tướng Rõ Rang 2

Chương 1055: Chân Tướng Rõ Rang 2Chương 1055: Chân Tướng Rõ Rang 2
Lý thị nhìn túi thơm trong tay: "Muội nói cái này, không phải mua bên ngoài, là nương làm. Ngày thường nương trừ bỏ thích trông hoa và trái cây, cũng làm một ít hương liệu."
"A." Tô Tiểu Tiểu ngước mắt, liếc mắt nhìn Vệ Đình một cái.
Vừa vặn lúc này, Vệ Hi Nguyệt ghé vào trên cửa sổ gọi nương.
Vệ Đình nói: "Nhị tẩu, ngươi đi trước, chúng ta đi thăm tổ mẫu."
'A, ta đi đây!"
Lý thị xoay người trở về sân.
Vệ Đình nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi cũng không kinh ngạc, có phải ngươi có việc gạt ta hay không?”
Rốt cuộc vẫn là không giấu được sao?
Tô Tiểu Tiểu gãi đầu, khổ đại cừu thâm nói chuyện "Gặp được" Vệ phu nhân đi sòng bạc này.
"Cho nên ngươi đã sớm nghi ngờ nương của ta?" Vẻ mặt của Vệ Đình vẫn gợn sóng bất kinh, nhưng càng như thế, càng che dấu gợn sóng đáng sợ.
"Vì sao không nói cho ta?”
Tô Tiểu Tiểu thẳng thắn nói: "Ta từng thử bà ấy, cũng mất nghi ngờ với nàng ấy, nên không nói cho ngươi."
Vệ Đình thấp giọng nói: "Hoa ngày đó, không phải bà ấy tặng cho ta, là ngươi ép bà ấy đưa, đúng không?"
Tô Tiểu Tiểu không lời gì để nói.
Rút củ cải ra sẽ có bùn, nội quỷ không lòi, nàng lại lộ trước.
Nam nhân quá thông minh, thật không tốt.
Vệ Đình tự giêu nói: "Thì ra trong lòng bà ấy trước nay đều không có đứa nhi tử là ta, cũng không có Vệ gia.'
Tô Tiểu Tiểu yên lặng nhìn Vệ Đình: "Không phải, bà ấy hẳn là không muốn phản bội các ngươi."
Vệ Đình siết chặt nắm tay: "Túi thơm của Phù Tô lại nói như thế nào?" Nghi ngờ mẫu thân của mình nhất định là một chuyện vô cùng thống khổ đi, như tín ngưỡng hai mốt năm nay sụp đổ trong giây lát, nhưng mà hắn đều không có tư cách suy sụp.
Bởi vì hắn là Vệ Đình.
Là nam đỉnh sống sót duy nhất của Vệ gia.
Tô Tiểu Tiểu có một tí xíu đau lòng cho người nam nhân này. ... Chỉ một tí xíu mà thôi, không thể nhiều hơn. Tô Tiểu Tiểu kéo tay áo hắn, mở ra hai túi thơm Lý thị cho nàng: "Ngươi xem.'...
Trong viện Vệ lão thái quân, đèn đuốc sáng trưng.
Nghe xong hai đứa nhỏ trình bày, thật lâu Vệ lão thái quân không phục hồi tinh thân lại.
"Lão thái quân?" Tô Tiểu Tiểu đặt ba ngón tay trên mạch đập của bà ấy, tùy thời chuẩn bị thực thi cứu giúp với bà ấy.
"Không chết được!" Vệ lão thái quân đau lòng nói.
Dù là sóng gió nào bà ấy cũng đều đã trải qua, còn có cái gì là bà ấy không chịu nổi?
Còn không phải là hai nội quỷ sao?
Một là Quách Hoàn... Một...
Bà ấy lạnh lùng đứng lên, trước mắt tối sầm ngã ngồi xuống.
"Tổ mẫu!" Vệ Đình đỡ lấy bà ấy.
Vệ lão thái quân nhắm mắt: "Ta không có việc gì, là dậy quá vội vàng. Ngươi đi để người... Gọi nương ngươi tới, mấy tẩu tẩu của ngươi cũng gọi tới..."
Ước chừng mười lăm phút sau, nữ quyến Vệ gia tề tụ ở bên Vệ lão thái quân.
Vệ lão thái quân đã tiêu hóa xong toàn bộ tin dữ rồi.
Nếu bà ấy có thể từ trong tuyệt vọng gần như cả nhà Vệ gia chết trận nhịn qua, hiện giờ cũng có thể tiếp tục.
Nhưng tất cả nữ quyến Vệ gia đều nhìn ra không thích hợp, Tiểu Thất cũng vậy, lão thái quân cũng thế, tất cả đều mang theo sát khí.
Vệ lão thái quân uy nghiêm nói: "Nếu các ngươi tới, ta cũng không quanh co lòng vòng, ai là nội gian Bạch Liên Giáo, chính mình đứng ra, nếu để ta bắt được—"
Lời này vừa nói ra, trừ Vệ phu nhân ra, mấy nữ quyến còn lại đều là vẻ mặt mờ mịt.
Lam thị hỏi: "Tổ mẫu, nội gian gì?"
Vệ lão thái quân lạnh lùng nói: "Nội gian Bạch Liên Giáo!"
Lam thị hoa dung thất sắc.
Mấy người còn lại cũng gân như hít ngược một hơi khí lạnh.
Nội gian Bạch Liên Giáo lẫn vào Vệ gia, còn ở bên trong các nàng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận