Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2343: Chơi Khăm Cha Bằng Thực Lực 2

Chương 2343: Chơi Khăm Cha Bằng Thực Lực 2Chương 2343: Chơi Khăm Cha Bằng Thực Lực 2
Tô Tiểu Tiểu dùng máu gà viết một chứ thảm thật to lên miếng vải trắng trên trán ông: "Lúc này hạ nhân đều không có ở đây, chỉ có ngoại tổ mẫu có thể nhìn thấy. Cha không thảm, ngoại tổ mẫu có thể đồng ý sao?"
Tô Thừa chần chờ nói: "Vậy, vậy sao?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Không tin cha hỏi Vệ Đình đi."
Tô Thừa nhìn vê phía Vệ Đình.
Vệ Đình nghiêm túc gật đầu.
Tô Thừa gãi đầu: "Vậy, vậy được rồi."
Luôn cảm thấy mình thảm đến nỗi lố bịch...
Một đám người đi đến viện tử của Trình Tang.
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình đi hai bên Tô Thừa.
Tô Tiểu Tiểu cổ động cha mình: "Yên tâm đi, cha, lát nữa con và Vệ Đình sẽ nói giúp cha."
Vệ Đình đạo: "Cha cứ mạnh dạn vào trong. Nhớ kỹ, quỳ xuống phải dùng sức, thái độ phải thành khẩn!"
Tô Tiểu Tiểu nắm tay: "Ừm!"
Tô Thừa căng thẳng nói: "Vậy ta đếm một hai ba, cùng nhau vào?"
Hai phu thê đồng loạt gật đầu!
Tô Thừa: “Một, hai, bal"
Ông đẩy cửa phòng ral
Hai phu thê đột nhiên né sang hai bên, vào một cái chạy mất dạng!
Nội tâm Tô Thừa gao thét: Hai cái đứa này không nói võ đức gì hết!
Nhưng Tô Thừa đã không còn đường lui nữa rồi.
Ông nhắm mắt, cắn răng vượt qua cánh cửa, bịch một cái, quỳ xuống đất: "Mẹ! Con có chuyện muốn nói!"
Trong phòng im ắng.
Tô Thừa đột nhiên cảm nhận được bầu không khí trong phòng có chút không đúng.
Ông chậm rãi mở một con mắt ra, lại mở con mắt thứ hai ra.
Khi thấy cảnh tượng trước mặt, cả người ông chấn động!
Trong phòng, không chỉ có một mình Trình Tang.
Vệ lão thái quân, Tô lão phu nhân và Đào thị cũng ở đây. Bốn người vây quanh một bàn, đang đánh lá cây bài.
Bốn người trợn mắt há mồm nhìn Tô Thừa giống như đi nhặt ve chai kết quả bị người ta hung hăng đánh cho.
Tô lão phu nhân kinh ngạc nói: "Thế này... là sao? Hết tiên tiêu rồi hả?”
Mặt Tô Thừa lập tức đỏ lên!
Lại nói một bên khác, Tiêu Thuấn Dương báo tên của tứ gia ở Vạn Tiên Lâu, sắc mặt của tú bà sắc mặt lập tức thay đổi.
Bà ta đi ra ngoài, nhìn hai bên đường, không nhìn thấy người khả nghi người, lại lui vê, đóng cửa lớn của Vạn Tiên Lâu lại.
"Vị công tử này, không ai theo dõi ngươi đấy chứ?"
Tú bà cẩn thận hỏi.
Nếu cẩn thận có thể giữ thuyền vạn năm, cứ điểm này không thể bị bại lộ.
Tiêu Thuấn Dương nói: "Trên đường đi ta rất cẩn thận, không ai theo dõi ta."
Tú bà chỉ thang lầu: "Công tử xin mời đi theo ta."
Trước một quán nhỏ đối diện Vạn Tiên Lâu.
"Công tử, bánh bao của ngài."
Người bán rong đưa tới.
Vệ Lục Lang nhận lấy, cho hắn ta mấy đồng xu.
Hắn ta đè thấp mũ rộng vành xuống, cầm bánh bao di về phía trước, hu lạnh nói: "Vạn Tiên Lâu, bắt được ngươi rồi!"
Trong một gian phòng trên lâu ba của Vạn Tiên Lâu.
Tiêu Thuấn Dương lại một lân nữa gặp được nam tử áo đen đột nhập vào phủ đệ của hắn ta đêm đó.
Tuổi tác của nam tử không lớn lắm, khoảng chừng hai mươi, vẻ ngoài tuấn tú.
Ánh mắt có chút lãnh ngạo, khóe môi nở nụ cười, nhưng đáy mắt lại không cười.
Đây là một một người có dã tâm.
Tiêu Thuấn Dương đưa ra phán đoán của mình.
Hắc y nhân cười chỉ vào cái ghế bên cạnh mình: "Cuối cùng cũng chờ được nhị điện hạ tới rồi, nhị điện hạ xin mời ngồi, Vô Ưu, dâng trà."
Tiêu Thuấn Dương ngồi xuống.
Một nữ tử áo tím dáng người uyển chuyển, ăn mặc táo bạo tiến lên, quỳ xuống dâng một chén trà đậm cho Tiêu Thuấn Dương. Tiêu Thuan Dương nhìn nàng ta, không hiểu sao đột nhiên lại nghĩ đến Mi Cơ bên cạnh Gia Cát Thanh.
Trong Tiêu Thuấn Dương chỉ có Bạch Hi Hòa, sở dĩ nhớ đến Mi Cơ là bởi vì Mi Cơ suýt chút nữa đã đánh hắn ta bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận