Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 116: Thu 1

Chuong 116: Thu 1Chuong 116: Thu 1
Hạng công tử nói: "Người phái đi toàn bộ thất thủ, trước khi nhiệm vụ hoàn thành, chúng ta không thể trở về. Mà dưỡng bệnh... Là một lý do lại không thể thích hợp hơn, sẽ không khiến cho kinh thành bên kia nghi ngờ."
Cảnh Dịch muốn nói lại thôi.
Hạng công tử hỏi: "Lam sao vậy?"
Cảnh Dịch nói thẳng: "Huynh lộ ra hơi nhiều với nàng."
Hạng công tử cười nói: "đệ là chỉ ta nói cho nàng ta đến từ kinh thành sao? Nếu nàng cố ý tiếp cận ta, khi ta nói ra ta là người kinh thành, vẻ mặt của nàng sẽ không tự nhiên như vậy."
Cảnh Dịch bừng tỉnh đại ngộ: "Thì ra là biểu ca đang thử nàng."
Hạng công tử nhẹ nhàng vuốt ve phương thuốc Tô Tiểu Tiểu để lại: "Y thuật của nàng quá khả nghi, năm đó cô cô cũng là bất hạnh nhiễm bệnh phổi, quá trình trị liệu này gian khổ dài lâu hơn ta rất nhiều, cũng càng hung hiểm hơn. Nhưng dựa theo trước mắt, là ta đa tâm. Nàng không phải bất kì một phương thế lực gì phái tới tiếp cận ta, nàng chính là tiểu nha đầu được cao nhân chỉ điểm."
"Là tiểu phụ nhân, nàng đã thành thân." Cảnh Dịch sửa đúng.
Hạng công tử hơi có ngoài ý muốn nhíu mày lại: "Nàng cũng không lớn, đã thành thân?"
Cảnh Dịch: Ha hả, đâu chỉ thành thân? Con cũng đã sinh, ba đứa! —
Tô Tiểu Tiểu lấy được tiền khám bệnh sau đó đi sương phòng phía trước tìm được Thẩm Xuyên.
Thẩm Xuyên vẫn đưa danh sách điểm tâm dự tính của ngày mai cho nàng, Tô Tiểu Tiểu nhận danh sách, thuận tay cho hắn ta ba lượng bạc.
"Làm gì vậy?" Thẩm Xuyên hỏi.
"Tiền thuê." Tô Tiểu Tiểu nói.
"A?" Thẩm Xuyên nghe không hiểu: "Tiền gì?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Chính là không thể để ngươi hỗ trợ không công, ngươi coi như là tiền thù lao. Ngươi lại giúp ta dự định điểm tâm, lại giúp ta chăm sóc Hạng công tử uống thuốc, ta vẫn luôn chưa kịp cảm ơn ngươi."
Thẩm Xuyên xua xua tay: "Chuyện nhỏ không tốn sức gì, ngươi nói cái này rất khách khí, ta là loại người vì bạc này sao? Hơn nữa, phụ thân ta ước gì ta đi lộ mặt trước mặt công tử nhiều đấy, ta còn phải cảm ơn ngươi cho ta cơ hội này. Lần này ngươi trị hết bệnh cho công tử, phụ thân ta cũng rất cảm kích ngươi, chỉ là ngoài miệng ông không nói!"
Tô Tiểu Tiểu trâm ngâm: "Công tử kia..."
Thẩm Xuyên nhìn mọi nơi, nhỏ giọng nói: "Lai lịch không nhỏ, ngươi cũng phát hiện đi? Đáng tiếc bất kì ta hỏi như thế nào, phụ thân ta chính là không chịu tiết lộ thân phận của hắn!"
Tò mò hại chết mèo, có một số việc biết càng ít càng tốt.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Nhận đi, bằng không về sau ta cũng không dám lại tìm ngươi hỗ trợ."
Thẩm Xuyên thấy Tô Tiểu Tiểu kiên trì như thế, đành phải nhận lấy.
Đừng nhìn hắn ta là nhi tử của viện trưởng, nhưng kỳ thật phụ thân hắn ta quản rất nghiêm, một tháng hắn ta chỉ có năm trăm văn tiền tiêu vặt, tính lên nương hắn trộm đưa cho hắn, cũng không đến một hai.
Cảm giác kiếm tiền... Hình như rất không kém!
Hai người đi đánh thức Tô Nhị Cẩu trong sương phòng.
—— Tô Nhị Cẩu nghiễm nhiên xem thư viện trở thành một địa phương tốt để ngủ bù, nằm xoài trên ghế, ngủ đến vô cùng ngon.
Tô Tiểu Tiểu đánh đệ đệ khờ khao tỉnh dậy.
Tô Nhị Cẩu lau nước miếng, mơ mơ màng màng nói: "Tỷ, danh sách chuẩn bị tốt chưa?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Có thể trở về rồi, Thẩm công tử, cáo từ."
"Cáo từ." Thẩm Xuyên bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, gọi Tô Tiểu Tiểu lại: "Đúng rồi, Tô cô nương, có phải ngươi quen một học sinh tên Trần Hạo Viễn hay không? Nghe lão đầu nói, có một lần các ngươi ở cửa thư viện nói hồi lâu."
Lão đầu trong miệng hắn ta là cụ ông cửa sau thư viện, mỗi lần đều phải tìm Tô Nhị Cẩu đánh cướp một cái bánh bột ngô.
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Có việc?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận