Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1645: Niêm Vui Đêm Giao Thừa 1

Chương 1645: Niêm Vui Đêm Giao Thừa 1Chương 1645: Niêm Vui Đêm Giao Thừa 1
Tiêu Độc Nghiệp suýt chết trong tay đại quân Bắc Yên, trong lòng hắn ta hận Bắc Yên đến tận xương tuỷ.
Tần Thương Lan nhìn vẻ mặt Tiêu Độc Nghiệp, nói thêm vài câu: "Tình hình ở biên giới đang hỗn loạn, có điện hạ ở đây thì các tướng sĩ sẽ an tâm hơn. Không biết vì sao đột nhiên điện hạ lại tới biên giới?”
Tối nay Tiêu Độc Nghiệp liên tục được tâng bốc, cả người có chút sung sướng.
Hắn ta hắng giọng: "Ta đến biên giới để thực hiện nhiệm vụ của ta, ngươi không cần can thiệp. Nhưng bây giờ ta đã ở đây, ta sẽ không ngồi yên và bỏ qua tình hình ở biên giới. Bắc Yên ức hiếp người quá đáng, lão Hộ Quốc Công, ngươi có thượng sách nào không?”
Lãnh Quỳ nghe được lời này thì không vui, hắn ta mới là chủ tướng vùng biên giới, mặc dù không có danh hiệu đại tướng quân nhưng thực tế lại có địa vị của đại tướng quân, chuyện như vậy thì đáng lẽ phải hỏi ý kiến của hắn ta trước.
Tiêu Độc Nghiệp hỏi hắn mới là lạ, nếu tên này không từ bỏ huyện Giả thì hắn ta đã không phải trốn trong hầm nhiều ngày như vậy.
Tần Thương Lan nghiêm mặt nói: "Thần nghĩ chúng ta nên đại chiến một trận với Bắc Yên và đuổi Bắc Yên ra khỏi Toái Bắc Quan!"
Lãnh Quỳ tiến lên phía trước nói: "Hoàng thượng, đại quân Bắc Yên có mười vạn người, binh lực của ta không đủ, khai chiến với bọn hắn chẳng khác nào là lấy trứng đập vào đá. Ngoài việc gây ra thương vong không cần thiết, còn có thể gây nguy hiểm cho sự an toàn của điện hại"
Tên này cũng biết nịnh Tiêu Độc Nghiệp.
Tần Thương Lan hừ lạnh một tiếng: "Ngươi nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ muốn nói điện hạ là kẻ tham sống sợ chết? Chỉ có tám vạn quân mà đã khiến ngươi sợ hãi như vậy. Chẳng trách Bắc Yên dám tấn công tới đây, bởi vì có một kẻ hèn nhát như ngươi! Bắc Yên mới ỷ lại và không sợ gì! Nếu ngươi không dám chiến đấu với Bắc Yên thì để tal"
"Tần Thương Lan!" Lãnh Quỳ tức giận, hắn ta làm đại tướng quân lâu như vậy, chưa từng bị ai đè ép, hắn ta đã sớm quên mất cảm giác bị giãm đạp mắng mỏ là như thế nào.
Lần này Tần Thương Lan đến biên giới là vì nghe lời hắn ta, hắn ta thật sự cho rằng Tần Thương Lan sợ hắn ta.
A, Sợ cái rắml
Không dạy đời hắn ta trước mặt mọi người là vì không muốn quân lính mất tinh thân mà thôi!
Thật sự coi mình là số một!
"Hai người các ngươi đừng tranh cãi nữa!" Tiêu Độc Nghiệp đau dau" Mot người nói Bắc Yên có mười vạn quân, một người lại nói có tám vạn quân, rốt cuộc là bao nhiêu?" Tần Thương Lan nói: "Bẩm điện hạ, tôn nữ của thần đã tiêu diệt năm vạn quân Bắc Yên ở huyện Giả, diệt một vạn quân khác ở Lâm Truy. Lại tính hai vạn quân bị tiêu diệt trước đó thì hiện tại tổng cộng chỉ còn tám mươi lăm vạn quân Bắc Yên."
Sắc mặt Lãnh Quỳ trở nên khó coi.
Gần hai vạn quân bị tiêu diệt một cách âm thâm, ngay cả nam nhi của Lãnh gia cũng không thể lập được thành tích như vậy.
"Trong tay các ngươi có bao nhiêu binh lực?" Tiêu Độc Nghiệp hỏi.
Tần Thương Lan nhìn Lãnh Quy nói: "Neu gộp năm vạn quân trong tay Lãnh tướng quân thì tổng cộng có bảy vạn quân, điện hạ ở hậu phương, sĩ khí của tướng sĩ sẽ tăng vọt. Thần thấy chênh lệch một vạn quân không phải là vấn đề, chúng ta có cơ hội chiến thắng rất lớn!
"Vậy thì đánh!"
Tiêu Độc Nghiệp không kiên nhẫn nói.
Lãnh Quy nói: "Điện hạt Không thể đánh!"
Tần Thương Lan nói: "Không đánh thì ngươi chờ bị Bắc Yên ức hiếp à?”"
Lãnh Quỳ: "Bệ hạ, hắn..."
Tần Thương Lan chắp tay: "Nếu bệ hạ biết điện hạ thắng trận này, nhất định sẽ khen ngợi điện hạ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận