Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2371: Đào Hố, Đại Lão Xuất Chiến 3

Chương 2371: Đào Hố, Đại Lão Xuất Chiến 3Chương 2371: Đào Hố, Đại Lão Xuất Chiến 3
Hắn ta cẩn thận dùng khăn bọc lấy tay, rút ám khí và tờ giấy ra.
"Phi tiêu hoa lê?"
Hắn ta nheo mắt lại, mở tờ giấy ra, chỉ thấy những chữ viết rồng bay phượng múa trên đó: "Cút ra khỏi Đại Chu, nếu không lấy mạng chó của ngươi!"
Ánh mắt Hạ Hầu Ngạn trầm xuống.
Hắn ta đi đến bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra.
Ánh mắt hắn ta quét qua, thoáng thấy một bóng người gầy gò ở quán nước đối diện.
Chủ nhân của bóng người đó dường như đã phát hiện sự quan sát của hắn ta, bỗng nhiên kéo cửa sổ xuống.
Hạ Hầu Ngạn ý vị thâm trường nheo mắt.
Cao thủ của Bách Hoa Cung nhiều như mây, nếu như phóng xong ám khí mà không kịp trốn, chỉ e hắn ta sẽ nghi ngờ đối phương rốt cuộc có phải là người của Bách Hoa Cung hay không.
Nhưng nếu như đối phương cố ý không trốn, để hắn ta phát hiện, hắn ta sẽ phải cân nhắc xem có phải đối phương đang gài bẫy hắn ta hay không.
Hạ Hầu Ngạn ước lượng phi tiêu hoa lê trong tay: "Thú vị đấy*."
Sau khi Vệ Thanh phóng xong phi tiêu, thì đi tới ngõ hẻm sau quán nước.
Quỷ Phố và Vệ Lục Lang đều ở đó.
"Sao đệ còn chưa đi?”
Vệ Thanh hỏi Vệ Lục Lang.
Vệ Lục Lang cây ngay không sợ chết đứng nói: "Ta muốn chờ tin tức bên phía huynh xác định rồi mới đi, lỡ như Hạ Hầu Ngạn không mắc câu, chẳng phải ta đi thông báo cho cha sẽ uổng công sao?"
Quỷ Phố hỏi: "Hắn ta sẽ mắc câu chứ?”
Vệ Thanh đạo: "Phải xem hắn ta có thái độ gì với cái phi tiêu đó."
Quỷ Phố cảnh giác nói: "Có người đến rồi! ĐiI"
Ba người phân tán ra.
Vệ Thanh bại lộ mình ở ngoài sáng, Quỷ Phố và Vệ Lục Lang đi theo hỗ trợ trong tối.
Rất nhanh một tên thích khách áo đen đã để mắt tới Vệ Thanh, thi triển khinh công đuổi theo.
Vạn Tiên Lâu.
Liễu hộ pháp đi tới phòng của Hạ Hầu Ngạn. "Tứ công tử, ngươi gọi ta?"
Hạ Hầu Ngạn vuốt vuốt phi tiêu hoa lê trong tay, ra hiệu hắn ta ngồi xuống.
Liễu hộ pháp ngồi xuống bên cạnh Hạ Hầu Ngạn.
Hạ Hầu Ngạn đưa phi tiêu hoa lê cho hắn ta: "Ngươi nhìn xem, có phải ám khí của Bách Hoa Cung không?”
Liễu hộ pháp nhận lấy bằng hai tay, tỉ mỉ kiểm tra một phen, gật đầu nói: "Là ám khí của Bách Hoa Cung, xin hỏi tứ công tử, phi tiêu hoa lê này *từ đâu mà đến?"
Hạ Hầu Ngạn gõ mặt bàn: "Lúc nãy có người phóng vào phòng ta, kèm theo tờ giấy này."
Liễu hộ pháp cầm tờ giấy qua xem thử.
Nhìn thấy câu nói vô cùng phách lối kia, sắc mặt hắn ta thay đổi.
Hạ Hầu Ngạn hững hờ nói: "Xem ra người của Bách Hoa Cung đã đã biết ta đang ở kinh thành Đại Chu, Liễu hộ pháp, chắc không phải là ngươi nói hành tung của ta cho bọn họ biết đấy chứ?"
Liễu hộ pháp vội vàng đứng dậy, chắp tay nói: "Thuộc hạ không dám!"
Hạ Hầu Ngạn khinh thường chế nhạo nói: "Chỉ là một Bách Hoa Cung nhỏ nhoi cũng dám dạy bổn công tử làm việc? Liễu hộ pháp ngươi thấy thế nào?”
“Chuyện này...
Ánh mắt của Liễu hộ pháp phức tạp.
Hạ Hầu Ngạn nói: "Ngươi cũng nhìn thấy rồi đó, không phải là ta trêu chọc Bách Hoa Cung, là Bách Hoa Cung đang uy hiếp ta, chi bằng Liễu hộ pháp thay ta bắt tên giặc của Bách Hoa Cung kia tới đây."
Ánh mắt của Liễu hộ pháp phức tạp: "Thành chủ đã phân phó, không được trêu chọc Bách Hoa Cung."
Hạ Hầu Ngạn cười nhạt: "Nói như vậy là Liễu hộ pháp không dám sao?"
Liễu hộ pháp không nói gì.
Liễu hộ pháp phụng lệnh của thành chủ rời đảo, triệu hồi Cầu lão mới là nhiệm vụ của hắn ta.
Hạ Hầu Ngạn có thể nhờ hắn ta giúp đỡ, nhưng không thể lấy thân phận ép buộc hắn ta.
"Liễu hộ pháp đi nghỉ ngơi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận