Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1041: Nửa Đêm Ấm Ap 3

Chương 1041: Nửa Đêm Ấm Ap 3Chương 1041: Nửa Đêm Ấm Ap 3
Bạch Hi Hòa ăn từng miếng bụng cá, trộm nhìn ông.
Ăn đến không sai biệt lắm, bọn họ cũng nên đi trở về.
Tô Thừa tiêu diệt lửa trại, nói với Bạch Hi Hòa: "Bạch phu nhân, ta đưa ngươi trở về chùa miếu đi!"
Bạch Hi Hòa thấp giọng nói: "Ta còn không muốn trở về."
Tô Thừa nói: "Nơi này gió núi rất lớn, ngươi lại tiếp tục ở lại sẽ cảm lạnh, mặt khác, ta cũng phải đi tuần tra."
Bạch Hi Hòa nhẹ giọng nói: "Ngươi đi đi, ta chờ lát nữa.'
Tô Thừa nói: "Vậy không được, rừng núi hoang vắng, một mình ngươi rất nguy hiểm!"
Bạch Hi Hòa xụ mặt xuống: "Ta không đi được."
Tô Thừa sửng sốt: "Vi sao?"
Bạch Hi Hòa nhỏ giọng nói: "Chân đã tê."
Tô Thừa: ”......
Bên kia, Tiểu Doãn Tử cầm áo choàng đi tìm Bạch Hi Hòa, lại phát hiện không thấy Bạch Hi Hòa, hắn ta sợ tới mức hồn phi phách tán!
Hắn ta lại không dám lộ ra, chỉ tìm kiếm mọi nơi trước, đang tìm thì đụng phải Tiêu Thuấn Dương.
Tiểu Doãn Tử hãi hùng khiếp vía, buổi tối, một hai người đều không ngủ được sao?
"Ngươi đang làm cái gì?" Tiêu Thuấn Dương hỏi.
"Nô tài... Nô tài..." ánh mắt Tiểu Doãn Tử hơi lóe, vắt hết óc nghĩ nên lừa dối như thế nào.
Nhưng mà Tiêu Thuấn Dương là người sắc bén cỡ nào, hắn ta liếc mắt một cái nhìn thấy áo choàng nữ tử trong tay Tiểu Doãn Tử, hắn ta trâm giọng nói: "Thái hoàng thái hậu đâu?"
"A...' Tiểu Doãn Tử lấy lại bình tĩnh, nghiêm mặt nói: "Thái hoàng thái hậu ở thiện phòng nghỉ ngơi!"
Tiêu Thuấn Dương lạnh lùng nói: "Nói bậy! Nếu bà ấy thật sự ở thiện phòng, vì sao ngươi lại cầm áo choàng bà ra?"
Tiểu Doãn Tử sắp khóc.
Tiêu Thuấn Dương nói: "Ngươi không thừa nhận, ta sẽ đi bẩm báo hoàng tổ mẫu!”
Tiểu Doãn Tử đại kinh thất sắc: "Đừng đừng đừng! Nhị điện hại! NO tài quỳ xuống với ngài! Ngài đừng lộ ra! Thái hoàng thái hậu bà... Chỉ là quá buồn, ban đêm ngủ không được, ra hít thở không khí mà thôi...' Tiêu Thuan Dương hỏi: "Người đâu?"
Tiểu Doãn Tử cúi đầu: "Không biết..."
Sắc mặt Tiêu Thuấn Dương âm trầm.
Hắn ta liếc cửa sau hờ khép, đi nhanh ra ngoài.
Trên núi gió lạnh thấu xương, thổi đến Tiêu Thuấn Dương gần như không mở được mắt ra, hắn ta không dừng lại.
Rốt cuộc, hắn ta thoáng nhìn bóng hình xinh đẹp tiên khí phiêu phiêu kia bên cạnh dòng suối nhỏ.
Nhưng khiến người ngoài ý muốn chính là, bà đang bị một người nam nhân cõng ở trên lưng.
Người mạo phạm Thái hoàng thái hậu, giết không thal
Tiêu Thuấn Dương rút trường kiếm bên hông ra, đằng đằng sát khí chạy về phía hai người.
Hắn ta chém một kiếm về phía hai chân đối phương.
Lại bỗng nhiên, đối phương xoay người đi: "Nhị điện hạ?"
Sắc mặt Tiêu Thuấn Dương biến đổi: "Quách Hoàn?"
Hắn ta kịp thời thu kiếm, không rõ nội tình nhìn vê phía đối phương: "Sao ngươi lại..."
Mặt Tô Ly không đổi sắc mà nói: "Ta nghe nói cô cô bị bệnh, cơm chiều cũng chưa ăn, trộm lên núi tới thăm bà. Bà đã đói bụng, chùa miếu lại không có đồ ăn, nên dẫn bà ra hái trái cây, bắt hai con cá. Nhưng, hình như chờ lâu lắm, cô cô ngủ rồi."
Tiêu Thuấn Dương cố gắng bình phục cảm xúc của mình, huyệt thái dương nổi gân xanh chảy xuống mồ hôi lạnh ròng ròng, nhìn qua hơi dọa người.
"Ngươi...'
Ánh mắt hắn ta dừng ở trên khuôn mặt ngủ say của Bạch Hi Hòa, nhìn bà ghé vào trên lưng một nam nhân khác, đốt ngón tay nắm ra màu trắng.
Tô Ly cảm nhận được sát khí của Tiêu Thuấn Dương.
"Hắn ta" là chất nhi của Thái hoàng thái hậu, cũng là bạn tri kỉ của Tiêu Thuấn Dương, Tiêu Thuấn Dương cứ như vậy muốn giết mình.
Nếu bị Tiêu Thuấn Dương gặp được người là thúc phụ, thúc phụ còn có thể sống sao?
May mắn tới kịp thời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận