Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1799: Ha Gian 3

Chuong 1799: Ha Gian 3Chuong 1799: Ha Gian 3
Mi Cơ trừng mắt nhìn Trình Liên: “Gia chủ, có cần đánh bà ta bay ra ngoài luôn không? Hai người mới này chính là tâm phúc của bà ta, ai mà biết có phải là do bà ta sai sử đến trói tiểu thư nhà ta hay không?”
Trình Tang nhìn Trình Liên, ý vị thâm trường mà cười nói: “Bà ta tốt xấu gì cũng là thứ nữ của Trình gia chúng ta, ngươi cũng đừng động thủ.”
Vẻ mặt của Trình Liên âm thầm thả lỏng.
Trình Tang lại nói: “Muốn động thủ cũng phải để ta”
Trình Liên cả kinh.
Con ngươi của Tạ Vân Hạc cũng co rụt lại.
Giây tiếp theo, Trình Tang giơ tay lên, tát một cái tát lên mặt của Trình Liên!
Bốp!
Tiếng vang thanh thúy, như pháo nổ, nổ tung trong lòng mọi người.
Trình Liên làm đương gia chủ mẫu nhiều năm, hạ nhân trong phủ đã sớm nhận định địa vị không thể lay động của bà ta.
Nhưng mà một cái tát này của Trình Tang, đã đánh nát toàn bộ tôn nghiêm mà bà ta tích góp từng chút một.
Trình Tang bóp cằm Trình Liên, lạnh lùng cười: "Trình Tang ta không chết, Trình Liên ngươi cuối cùng vẫn là thứ!"
Trình Liên được hai tiểu nha hoàn đỡ đi ra ngoài.
Tạ Vân Hạc thần sắc phức tạp nói: "Phu nhân... Nàng bị bệnh rất nhiều năm, vừa mới tỉnh táo..."
Trình Tang nhẹ nhàng ngắt lời ông ta: "Đúng vậy, ta bị bệnh rất nhiều năm, trong phủ có không ít rối tung rối mù sổ nợ cần ta từ từ tính sô. Hôm nay ta mệt mỏi rồi, hay là ngươi nhất quyết phải đứng đây giải quyết nợ nan rõ ràng rồi mới đi."
Tạ Vân Hạc thở dài: "Phu nhân, giữa chúng ta có chút hiểu lầm, nếu nàng đã mệt mỏi, thì ngày mai ta lại đến giải thích với nàng."
Dứt lời, ông ta bày vẻ mặt bất đắc dĩ, đi ra ngoài.
Hạ nhân trong viện im lặng như ve sâu mùa đông, quỳ xuống trên mặt đất, động cũng không được, mà không động cũng không được.
"Ra hết ngoài sân quỳ cho ta!" Trình Tang phạt đám nha hoàn bà tử xong thì dẫn Tô Tiểu Tiểu và Mi Cơ trở về phòng.
Mi Cơ đóng cửa phòng lại. Trình Tang ngồi ngay ngắn trên ghế, đột nhiên nghiêng đầu, tươi cười: "Vi vi! Nương có lợi hại hay không?”
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười khen: "Lợi hại, nương diễn thật giỏi quá đi mất."
Đâu chỉ là diễn tốt? Phải nói là kỹ thuật diễn vô cùng lợi hại, xứng đáng một tượng vàng Oscar.
Nói câu không nên nói, diễn xuất của Vệ lão thái quân cay mắt, còn kỹ năng diễn xuất của Trình Tang có thể nói là vô cùng xuất sắc.
Chuyện hôm nay, là Tô Tiểu Tiểu dự đoán phản ứng của Trình Liên và Tạ Vân Hạc, trước tiên nghĩ vài cái phương án để ứng phó, sau đó bảo Mi Cơ diễn một lần, rồi Trình Tang lại bắt chước theo.
Trình Tang thật sự là một người rất thông minh, một lần nhớ kỹ.
Tô Tiểu Tiểu làm cho bà ấy một bữa ngỗng quay và thịt kho tàu.
"Tiểu hắc, ăn thịt thôi!"
Trình Tang không quên tiểu đồng bọn của mình.
Uất Trì Tu ngồi trên xà nhà bày tạo hình: "Ồ, đồ ăn của phàm nhân, bản thần quân mới không...'
Hắn ta hít hít vài cái: "Thơm quái"
Hắn ta nhảy xuống xà nhà.
Một già một trẻ bắt đầu đoạt thức ăn.
Mi Cơ hỏi: "Ngươi đoán xem, Trình Liên và Tạ Vân Hạc sẽ tin sao?"
Tô Tiểu Tiểu cười cười: "Sẽ không tin hoàn toàn, cũng sẽ không hoàn toàn không tin, đợi bọn họ suy nghĩ kỹ lại, chắc chắn sẽ tìm biện pháp để thử Trình Tang."
Mị Cơ lại nói: "Trình Tang sẽ để lộ sao?"
Tô Tiểu Tiểu nhìn nhìn Uất Trì Tu đang chăm chú đoạt đồ ăn, lại nhìn vê phía Mị Cơ đang lấy khoai lang đỏ, khóe miệng cong cong:
"Ta cảm thấy, cho dù các ngươi có để lộ, thì bà ấy cũng sẽ không lộ."...
Lại nói đến Trình Liên, sau khi bà ta trở về sân của mình, bà ta khóa cửa, nhốt một mình mình trong phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận