Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1336: Ký Ức Hồi Phục 2

Chương 1336: Ký Ức Hồi Phục 2Chương 1336: Ký Ức Hồi Phục 2
Lễ thân vương là không có khả năng thành thật thật sự bên ngoài săn bắn, hắn ta từ xa xa theo dõi bọn họ, cũng tiến vào bên trong.
Triệu Khang Ninh hỏi: "Vậy ngươi có nhìn thấy cữu cữu của ta không?”
Cổ sư lắc đầu: 'Không thấy."
Triệu Khang Ninh nói thầm: "Kỳ quái, cữu cữu đi đâu rồi?"
Trong lều, Tô Tiểu Tiểu cũng đang đợi.
Trời đã tối, cha nàng cùng Vệ Đình, Vệ Lục Lang vẫn chưa ra ngoài.
Cảnh Dịch thấy nàng nhìn vào trong rừng, nói: "Trên đường ta trở về hình như nhìn thấy Hộ Quốc Công."
"Vậy sao?"
"Ngài ấy cùng Thái Hoàng Thái hậu ở chung một chỗ."
Tô Tiểu Tiểu nghẹn họng.
Cha, cha ruột của con, cha đây là muốn ở trước mặt mọi người bức cha ruột của cha tạo phản sao?
"Hộ Quốc Công đã trở lại!"
Một vị quan viên nói.
Tô Tiểu Tiểu theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy cha hắn cưỡi tuấn mã dẫn đầu, hộ tống Bạch Hi Hoà và Hoàng nữ Tây Tấn từ trong rừng đi ra.
Bên cạnh ba người là Mạc Tà đi theo.
Mạc Tà không cưỡi ngựa, trên lưng hắn cõng tiểu quận chúa Tây Tấn đang ngủ say.
Tô Tiểu Tiểu lạnh lẽo nhìn về phía Cảnh Dịch, nhìn hắn ta rất vui vẻ nhỉ?
Cảnh Dịch đè xuống khóe môi cong lên, vô tội nói: "À, quên nói, còn có sứ thần Tây Tấn."
Nhìn vào phần bị thương của hắn ta, nàng không so đo với hắn ta nữa.
Tô Tiểu Tiểu kéo chặt băng vải.
Cảnh Dịch hít một ngụm khí lạnh: "Đau."
Trên bãi đất trống dựng lửa trại, Cảnh Tuyên Đế phân phó đầu bếp, chọn vài con mồi không tôi nướng lên.
Mãi cho đến thịt nướng bưng lên, Tô Tiểu Tiểu cũng không đợi được Vệ Đình bọn họ.
Chuyện quái gì đã xảy ra vậy?
Sâu trong rừng rậm. Quỷ Phố cùng Hách Liên Nghiệp đã đánh hơn trăm chiêu.
Quỷ Phố là tử sĩ, một khi chiến đấu thì không biết đau đớn, không sợ sinh tử, Hách Liên Nghiệp là người sống, ông ta dù dũng mãnh không sợ thế nào, cũng không thể làm được như tử sĩ.
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
Hách Liên Nghiệp cảnh giác hỏi.
Không phải ông ta chưa từng giao thủ với tử sĩ, nhưng chưa từng có người nào khó chơi như vậy.
"Bây giờ hỏi cái này, muộn rồi!"
Quỷ Phố nói không xen vào, là ông ta không thả mình đi, nếu vậy, thì chờ dùng máu tươi đến cúng cho Phong Hầu Kiếm của hắn ta dil
Dưới gốc đại thụ cách đó ba trượng, Vệ Lục Lang trợ uy: "Tử Quy giỏi lắm! Giết ông ta! Giết nghịch tặc kial"
Quỷ Phố một kiếm chém trường thương của Hách Liên Nghiệp, quay đầu lạnh lùng nói với Vệ Lục Lang và Vệ Đình: "Chờ ta giết hắn, sẽ lấy hai người các ngươi tưới kiếm!"
Hắn ta nghiêm túc, hắn ta muốn giết hai tên tiểu tử thối này!
Vệ Lục Lang lúng túng nói: "Đại ca hình như thật sự tức giận, chúng ta có phải nên mau chạy trốn hay không?"
Đại ca không khôi phục trí nhớ, hắn ta ở lại Vệ gia chỉ là vì che giấu thân phận để hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, nếu thật sự chọc giận hắn ta, hắn ta ngay cả thân nhân cũng không nhận!
Vệ Đình không nói gì.
Hách Liên Nghiệp là một đối thủ khó chơi, tuy rằng bị thương, nhưng đại ca cũng sắp bắt đầu hao tổn tâm lực, cứ tiếp tục như vậy, chiến đấu xong, đại ca nhất định tiến vào trạng thái tử Sĩ suy yếu.
Cuối cùng, Hách Liên Nghiệp lộ ra sơ hở.
Quỷ Phố một kiếm đâm trúng eo bụng Hách Liên Nghiệp.
Nhưng Hách Liên Nghiệp cũng không phải dạng vừa, ông ta vung một nắm đấm nen tới, Quỷ Phố đúng lúc ngửa ve phía sau một cái, nắm đấm làm mặt nạ của hắn ta lệch ra ngoài.
Cachl
Chiếc mặt nạ đã bị đánh rơi.
Khuôn mặt có hình xăm quỷ dị kia lộ ra trước mắt Hách Liên Nghiệp.
Hách Liên Nghiệp hung hăng cả kinh: "Là ngươi? Ngươi không phải chết ở Toái Bắc Quan sao?”
Toái Bắc Quan, nơi Vệ Tư và Lục tử Vệ gia chết trận năm đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận