Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 531: Thua Nhan 4

Chuong 531: Thua Nhan 4Chuong 531: Thua Nhan 4
Tiểu Hổ nhẹ trượt đi tới trước mặt Tô Tiểu Tiểu, đem cái đầu nhỏ của mình đưa tới trước mặt Tô Tiểu Tiểu, nâng lên một đôi tay nhỏ bé vỗ va đỉnh đầu.
"Cái rìu nhỏ cũng phải sờ."
Tô Tiểu Tiểu buồn cười sờ cậu ta.
Đại Hổ ở bên giường đứng trong chốc lát, xác định Tân Thương Lan là thật tỉnh, cậu ta chỉ chỉ chính mình: "Ta là ai?"
Kỳ thật Tân Thương Lan cũng không xác định được, ba tiểu gia hỏa quá giống nhau, ông ấy có chút phân biệt không rõ.
Đại Hổ hài lòng gật đầu, lại vươn ra hai đầu ngón tay: "Đây là mấy?"
Tần Thương Lan cổ quái đáp: "Hai?"
Đây là vấn đề gì?
"Ừ"
Xem ra không bị đánh thành kẻ ngốc.
Đại Hổ yên lòng, xoay người đi về phía Tô Tiểu Tiểu, cũng vươn đầu muốn một cái hổ sờ.
Sau đó, ba đứa nhỏ đi đến nhà Tô Thừa.
Tô Mạch đã tới.
Ngay sau đó không lâu khi Tân Thương Lan bị hôn mê, Tần Thương Lan rời đi phủ Trấn Bắc Hầu lúc thân sắc rõ ràng không thích hợp, Tô Mạch lo lắng ông ấy sẽ vê phủ Hộ Quốc Công trước, dẫn đến phát sinh biến số gì, vì vậy một đường theo dõi ông ấy.
Với thực lực của Tân Thương Lan, số người có thể theo dõi ông ấy không vượt quá một tay.
Là sự việc quá lớn, thậm chí Tần Thương Lan cả người xuất phát từ nửa sụp đổ biên giới.
Thiệt thòi Tô Mạch không phải kẻ thù, nếu không nhất định có thể đắc thủ.
Tô Mạch báo chân tướng sự thật cho Tô Tiểu Tiểu, bởi vậy Tô Tiểu Tiểu biết Tân Thương Lan đã biết thân thế Tô Thừa.
Tô Tiểu Tiểu đi tới trước cửa sổ, gương mặt bình tĩnh nhìn Tân Thương Lan.
So sánh với nhau, cảm xúc của Tần Thương Lan không còn bình tĩnh nữa.
Ông ấy nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu, mãnh liệt ngồi dậy.
Gậy kia của Tô Thừa cũng không hạ thủ lưu tình, ông ấy chỉ cảm thấy não mình thiếu chút nữa tan, ông ấy đau đến che trán, lại không cẩn thận che ở trên túi lớn bị Tô Thừa đánh ra.
Lần này đau hơn.
Hơn nữa còn có phản ứng nôn khan nhất định. "Ngươi đừng cua quậy." Tô Tiểu Tiểu nói: "Tốt nhất chậm rãi nằm trở về."
Nàng nghiêm trọng hoài nghi cha ruột nhà mình dùng cái gậy kia, đánh Tần Thương Lan đến nỗi chấn thương sọ não.
Tần Thương Lan cũng không cảm thấy mình có gì đáng ngại, vén chăn muốn xuống giường, nào biết vừa mới đứng lên, liền chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng.
Cả người ông ấy chân mềm nhữũn, chật vật ngã ngồi trở lại trên giường.
Tô Tiểu Tiểu mở hòm thuốc nhỏ ra, nghiêm túc nói: "Đã nói ngươi đừng cựa quậy.'
Nàng lấy ống nghe và huyết áp kế ra, trói chặt cánh tay Tan Thương Lan, đo huyết áp cho ông ấy.
Tần Thương Lan nhìn cánh tay mình một chút, lại nhìn về phía những thứ kỳ lạ cổ quái này, không khỏi hỏi: "Đây là đang làm cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu treo ống nghe lên: "Bắt mạch."
Nói đo huyết áp Tan Thương Lan cũng nghe không hiểu.
Tần Thương Lan vì thế bất động, ngoan ngoãn để Tô Tiểu Tiểu... bắt mạch.
"Ngươi... còn biết y thuật?"
Từ lúc đi ra phủ Trấn Bắc Hầu, ông ấy sợ mình đi không đủ nhanh, lúc này ngược lại hối hận đi sớm.
Nên hỏi thăm lão Hầu Tử một chút tin tức - -
"Đừng nói chuyện." Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói.
Tần Thương Lan lập tức câm miệng.
Nói thật, thánh chỉ cũng chưa từng thuận theo như vậy.
Tô Tiểu Tiểu chăm chú đo huyết áp cho ông ấy, nghe mạch đập của ông ấy.
Tần Thương Lan len lén đánh giá Tô Tiểu Tiểu.
Nhìn đi, nhìn đi.
Nha đầu Tiểu Béo, thật đáng yêu.
Thật giống Hoa Âm.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Người bệnh không nên kích động như vậy."
Huyết áp thế nào?
Ở tuổi này, là muốn đứt mạch sao?
Tần Thương Lan ho nhẹ một tiếng, hít sâu, cố gắng bình phục đáy lòng kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận