Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 895: Tiểu Tang Tôn Của Bà 3

Chương 895: Tiểu Tang Tôn Của Bà 3Chương 895: Tiểu Tang Tôn Của Bà 3
Tiểu Hổ quay đầu lại nói: "Tiểu Phủ không có!"
Sau khi Vệ Đình đưa bọn trẻ vê bên mình, hắn ngày đêm ở bên chúng. Sau đó hắn đến thôn Hạnh Hoa, bị thương nặng nên phải ở nhà dưỡng thương cả ngày.
Cậu bé không quen với việc này.
Tô Tiểu Tiểu giải thích với cậu bé rằng cha cậu bé ra ngoài làm việc quan trọng, Tiểu Hổ lại hỏi làm việc quan trọng là gì, khiến Tô Tiểu Tiểu cũng ngốc luôn.
Nhưng Vệ Đình thực sự đã đi làm chuyện quan trọng.
Về phần kẻ gián điệp ở Vệ gia, dù thế nào đi nữa hắn phải tìm ra kẻ đó.
Việc lần theo manh mối quá chậm, hắn muốn dụ rắn ra khỏi hang.
*
Tô Tiểu Tiểu vào cung.
Mấy ngày nay Thái Hậu rất ngoan ngoãn uống thuốc, cộng thêm tay nghề châm cứu của Phù lang trung, sắc mặt của bà ấy đã hồng hào hơn rất nhiều, cũng khoẻ hơn trước, thậm chí có thể bước ra khỏi tẩm cung.
Chất độc của Cảnh Tuyên Đế gần như đã được giải hết.
Khi biết được Tô Tiểu Tiểu đã chữa khỏi bệnh cho mình, Cảnh Tuyên Đế chỉ cảm thấy mặt đau nhói. *
*chỗ này có thể hiểu như bị vả mặt
"Bệ hạ, Đại điện hạ muốn gặp ngài." Phúc công công bẩm báo.
Cảnh Tuyên Đế vẫn thấy mặt mình đau rát, nhưng người cứu ông ta đêm đó dù sao chính là Tô Tiểu Tiểu.
Tiêu Độc Nghiệp từng ngăn cản Tô Tiểu Tiểu chữa bệnh cho mình, đứa con trưởng này rốt cuộc muốn làm gì?
Muốn giết cha của chính mình?!
Nghĩ đến thường ngày ông ta thương yêu lão đại và lão nhị nhất, bây giờ lão đại lại làm ra chuyện như vậy, thật khiến lòng người nguội lạnh.
Cảnh Tuyên Đế căn bản không thèm nhìn ông ta: "Không phải tram đã kêu nó chỉ được ở trong phủ cấm túc suy ngẫm lại lỗi của mình rồi sao? Ai cho phép nó ra ngoài? Cút vê cho trâm!"
So với hoàn cảnh của Tiêu Độc Nghiệp, thì việc công chúa Tĩnh Ninh rút kiếm không cho phép bất cứ ai ngăn cản Tô Tiểu Tiểu cứu giúp Cảnh Tuyên Đế, đã khiến Cảnh Tuyên Đế được an ủi. Cảnh Tuyên Đế càng ngày càng tin chắc rằng nữ nhi này có liên quan đến vận mệnh của ca vương triều.
Nếu con bé tốt, hoàng tộc sẽ hưng thịnh.
Nếu con bé bại, hoàng tộc sẽ suy tàn.
Cảnh Tuyên Đế lệnh cho Nội Các soạn một đạo thánh chỉ sắc phong cho công chúa Tĩnh Ninh thành Trấn Quốc công chúa.
"Be ha Phúc công công lại bước vào.
"Có chuyện gì?" Cảnh Tuyên Đế hỏi.
Phúc công công lúng túng nói: "Có người từ Vĩnh Thọ Cung đến, nói rằng..."
Ông ta không dám nói những lời tiếp theo.
Cảnh Tuyên Đế im lặng một lát rồi hỏi: "Mười tám rồi phải không?”
Phúc công công buồn bã nói: "Đúng vậy ạ."
Ngày mười tám tháng tư, ngày giỗ của cả nhà Nam Dương Vương.
Cảnh Tuyên Đế tỏ ra thờ ơ: "Nếu bà ấy muốn đốt giấy thì cứ đốt đi. Trâm không quan tâm."
Trong hoàng cung cấm đốt tiền giấy, đến Thái Hậu cũng không được phép.
Phúc công công không hề cử động.
Cảnh Tuyên Đế trầm giọng nói: "Sao? Bà ấy còn muốn kéo tram đi đốt tiền giấy cho Nam Dương Vương?”
Phúc công công: "Không ạ, Thái Hậu muốn vào chùa đốt đèn trường minh* cho Nam Dương Vương.'
*đèn đốt cho người chết, rất khó tắt
Cảnh Tuyên Đế siết chặt cán bút trong tay. ...
Nửa canh giờ sau, một đoàn xe ngựa dưới sự hộ tống của mười thị vệ chậm rãi ra khỏi cung.
Thái Hậu đã cải trang để xuất hành, đây là điều kiện của Cảnh Tuyên Đế.
Cảnh Tuyên Đế không cho phép bất cứ ai công khai thắp hương cho Nam Dương Vương.
Thái Hậu không tranh cãi với Cảnh Tuyên Đế.
Tình mẫu tử giữa hai người đã đạt đến sự cân bằng và đồng thuận.
Tô Tiểu Tiểu đi cùng họ.
Thái Hậu sức khỏe kém, đi đường cần có đại phu, ngay cả Cảnh Tuyên Đế cũng không thể nói được gì.
Xe ngựa đã đến chùa Hộ Quốc Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận