Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2909: Cuộc Chiến Cuối Cùng 13

Chương 2909: Cuộc Chiến Cuối Cùng 13Chương 2909: Cuộc Chiến Cuối Cùng 13
Hạ Hầu Nghi tỏ ý bảo nàng nói tiếp.
Tô Tiểu Tiểu lấy một khối gì đó được bọc trong khăn trắng từ trong hầu bao: “Bệnh của ngươi vẫn chưa khỏi hẳn đúng không? Đây là hai gốc thảo dược cuối cùng có thể điều trị bệnh tật của Hạ Hầu gia, nếu ngươi chịu thả chúng ta, ta có thể luyện chúng nó thành đan dược, trị tận gốc bệnh của ngươi.”
Hạ Hầu Nghi lấy khăn lại, sau khi mở ra, xác thật bên trong là hai cây thảo dược trị bệnh hàng thật giá thật.
Ai ngờ, một màn kế tiếp khiến cho người nhìn không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng Hạ Hầu Nghi lại trở tay ném thảo dược vào trong biển.
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu thay đổi: "Ngươi làm cái gì!"
Hạ Hầu Nghi xoay xe lăn lại, nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi sẽ không thật sự cho rằng thảo dược này có thể chữa bệnh chứ?"
Tô Tiểu Tiểu nhíu mày: "Ngươi có ý gì?"
Đáy mắt Hạ Hầu Nghi hiện lên một tia trào phúng: "Vô Tự Thiên Thư là ta đặt ở lâu một Tàng Kinh Các, ngươi thật cho rằng ta không có biện pháp mang nó ra ngoài?"
Tô Tiểu Tiểu giật mình hỏi: "Là ngươi cố ý đặt ở chỗ đó?"
Hạ Hầu Nghi không có phủ nhận: "Vốn dĩ ta tưởng rằng sẽ bị Hạ Hầu Khanh lấy đi, ai ngờ hắn ta đi vào vài lần cũng không phát hiện ra Vô Tự Thiên Thư, ngược lại là bị các ngươi ngẫu nhiên có được. Ta đoán, Vân Lẫm đã chạm qua thảo dược phải không?
"Có một chuyện e rằng các ngươi không biết, loại thảo dược được ghi chép trong Vô Tự Thiên Thư không phải là bài thuốc trị loại bệnh này, mà là khơi gợi độc tính của nó.
"Chỉ cần người của Hạ Hầu gia chạm vào nó, nhất định sẽ phát bệnh!"
"Sở dĩ ngươi phát bệnh, chính là vì nguyên nhân này sao?"
Tô Tiểu Tiểu chợt hỏi.
Đáy mắt Hạ Hầu Nghi hiện lên một tia kinh ngạc, dường như không lường được đầu óc nàng xoay chuyển nhanh như vậy, lập tức nằm được điểm mấu chốt của vấn đề.
Hạ Hầu Nghi cũng không giấu giếm: "Lúc trước ta cũng giống như các ngươi, thấy quyển Vô Tự Thiên Thư kia liền cho rằng đã tìm được thuốc giải trị được bệnh tật của Hạ Hầu gia. Lúc đó ta chưa phát bệnh, cũng cho rằng nếu mình không làm thành chủ, chắc là sẽ không phát bệnh. Chỉ là ta luôn nghĩ lúc trước nếu như..."
Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt nói: "Ngươi là muốn một ngày nào đó sẽ dùng thuốc giải này để uy hiếp đại ca ngươi đúng không? Hà tất phải nói năng đường hoàng như thế?"
Hạ Hầu Nghi nói: "Ngươi nghĩ như vậy cũng không sai. Sau đó ta phát bệnh, cũng lập tức hiểu rõ tất cả, kỳ thật Hạ Hầu gia nhiều đời phát bệnh đều là bởi vì tự cho là đúng chạm vào thảo dược trị bệnh, chỉ cần không chạm vào sẽ có thể vĩnh không phát bệnh."
Tô Tiểu Tiểu a một tiếng: "Cho nên, ngươi muốn dùng dược thảo hãm hại điệt nhi của ngươi phát bệnh."
Hạ Hầu Nghi không hề che giấu tâm địa ác độc của mình: "Tuy rằng Hạ Hầu Khanh không trúng chiêu, nhưng mà Vân Lẫm phát bệnh cũng như nhau."
Tô Tiểu Tiểu cười lạnh: "Ai nói với ngươi... Vân Lãm phát bệnh?"
Hạ Hầu Nghi dùng ánh mắt quái dị nhìn Tô Tiểu Tiểu: "Hắn ta không chạm vào thảo dược?"
"Có chạm vào." Tô Tiểu Tiểu nói: "Nhưng hắn ta chạm vào phần không độc. Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy kỳ quái, vì sao bức họa được vẽ trong Vô Tự Thiên Thư lại là gốc cây nguyên bản, mà không phải là trạng thái nở hoa sao? Bởi vì, thảo dược không có độc, bộ phân có độc chính là phấn hoa của nó!”
Sắc mặt Hạ Hầu Nghi khẽ biến.
Sao Tô Tiểu Tiểu có thể không kiểm tra mà đã đưa thảo dược cho Lăng Vân chạm vào?
Lúc nàng bỏ thảo dược vào phòng thuốc, lập tức phát hiện không thấy phấn hoa bên trên.
Nhưng nàng quá hiểu phòng thuốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận