Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 3071: Không Tên 9

Chương 3071: Không Tên 9Chương 3071: Không Tên 9
Thằng nhóc con lớn rồi...
Tô Thừa lập tức nói với Vệ Đình: "Tế Tử”
Vệ Đình hiểu ý, nhướng mày, dẫn Tô Thừa triển khai Lưu Tinh Bộ, bỏ xa Tô Nhị Cẩu, người xuất phát trước, ở phía sau. tay Tô Thừa thi triển Lưu Tinh Bộ, bỏ xa Tô Nhị Cẩu đã xuất phát trước rất xa.
Ông ấy và Vệ Đình đến trước mặt Tần Thương Lan.
Tô Thừa há miệng cười to: Chat"
Tô Nhị Cẩu trợn tròn mắt: Còn có thể như vậy sao?!
Tô Thừa hừ một tiếng: Cha ngươi vẫn là chai
Tần Thương Lan thấy nhi tử và tôn tử, vui mừng khôn xiết, nỗi u ám do Cảnh Tuyên Đế gây ra cũng tan biến hết.
Tần Thương Lan vui mừng võ vai nhi tử: "Thừa nhi lớn rồi."
Tô Thừa ưỡn ngực, oai phong lẫm liệt nói: 'Mỗi ngày con đều chăm chỉ luyện võI"
Tô Nhị Cẩu quả quyết chọc phá: "Vậy sao ngươi còn... ưm ưum”
Lời sau chưa nói hết, đã bị Tô Thừa lấy tay che miệng.
Thằng nhóc thối, học được cách mách lẻo với cha rồi!
Để ngươi mách lẻo thành công, ta không phải là cha ngươi nữa!
Tần Thương Lan nhìn cha con đấu võ mồm, cuối cùng cũng có một chút cảm giác vê nhà, ngay cả trong lòng cũng trở nên vững vàng hơn.
Rõ ràng là kinh thành như nhau, đất đai như nhau, nhưng chỉ vì gặp được người mình quan tâm, mọi thứ đều trở nên vui mừng và thỏa mãn.
Tần Thương Lan giải cứu tôn tử bảo bối khỏi tay nhi tử, nhìn nó đầy khen ngợi: "Cao lớn rồi.
Tô Nhị Cẩu nhón chân, dùng tay so sánh: "Không cao bằng gia gia... nhưng con còn có thể cao hơn! Con muốn cao như gia gial"
Tần Thương Lan cười ha ha: "Được! Gia gia chờ ngày đói"
Vệ Đình đi tới: Gia gia."
Tần Thương Lan gật đầu, đưa cho y một thánh chỉ màu vàng.
Tô Thừa và Tô Nhị Cẩu cũng tụm lại xem. Tô Thừa: "Chữ viết chẳng ra gì."
Tô Nhị Cẩu: "Không đẹp bằng chữ của tỷ phu."
Tô Thừa: “Chờ đã, sao hình như có tên ngươi?”
Cảnh Tuyên Đế hạ một thánh chỉ, không chỉ chỉ hôn Tô Nhị Cẩu và công chúa Tĩnh Ninh, mà còn truyên ngôi cho đứa nhi tử do công chúa Tĩnh Ninh sinh ra.
Để đảm bảo đứa bé trai lên ngôi thuận lợi, thánh chỉ đã phong Tần Thương Lan làm Nhiếp chính vương.
Sau khi xem xong, hiểu hay không hiểu đều im lặng.
Vệ Đình hỏi: "Ông ấy có biết Vệ gia là hậu duệ của Vũ Đế không?"
Tần Thương Lan nói: "Ta đoán là ông ấy đã biết."
"Phòng ngừa nhi tử, cũng phòng ngừa Vệ gia sao." Vệ Đình thản nhiên phủi bụi trên thánh chỉ: "Cảnh Tuyên Đế muốn mươn tay gia gia để đối phó với Tô gia và Vệ gia."
Công chúa Huệ An sắp gả cho Tô Huyên, Tô gia sẽ trở thành người ủng hộ Tiêu Trọng Hoa.
Còn Vệ gia, bất kể có phải là hậu duệ của Vũ Đế hay không, thì vẫn luôn là một cái gai trong lòng Cảnh Tuyên Đế.
Cũng may ông ta nghĩ ra được, dùng cách này để chia rẽ ba nhà Tần, Vệ, Tô.
"Trong vòng ba ngày phải hoàn thành hôn lễ." Vệ Đình dời mắt khỏi thánh chỉ, nhìn Tô Nhị Cẩu trêu chọc: "Sắp trở thành phò mã rồi, vui không?"
Tô Nhị Cẩu sợ hãi trốn sau lưng Tần Thương Lan.
Người ta vẫn còn là em bé!
Kết hôn cái gì, đáng sợ quái
"Gia gia." Vệ Đình gấp thánh chỉ lại đưa cho Tân Thương Lan.
Tần Thương Lan không thèm nhìn thánh chỉ: "Đốt đi, tối nay ta không vào cung, các ngươi cũng không thấy thánh chỉ."
Vệ Đình gật đầu quay đi.
Cha con một người cầm dầu hỏa, một người đưa que diêm, chưa bao giờ ăn ý đến thế.
Người biết thì nói họ đang đốt của cải vô giá, người không biết còn tưởng đang đốt thứ khoai lang bỏng tay nào đó.
"Tiểu Thất, đi dọn dẹp hậu quả."
"Vâng, gia gia. À, gia gia, ông không đợi cháu sao?" Tần Thương Lan cưỡi ngựa cao đầu, không ngoảnh đầu lại mà đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận