Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2518: Người Vệ Gia Đến Rồi! 1

Chương 2518: Người Vệ Gia Đến Rồi! 1Chương 2518: Người Vệ Gia Đến Rồi! 1
Bà bị Kim Cương La Hán đấm bay về phía sau.
Sau đó đã ngã xuống đất và phun ra một ngụm máu.
Trên nóc nhà, Cơ Minh Lâu đang bị Tử Y Hầu quấn lấy liên nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt hắn ta run rẩy: "Vân Sương!"
Tử Y Hầu cười khẩy: "Cơ Đường chủ thật sự rất có hứng thú với chủ nhân Bách Hoa Cung."
Ánh mắt Cơ Minh Lâu lạnh lùng nhìn hắn: "Tử Y Hầu, ta cùng chủ nhân Tàng Kiếm sơn trang có giao tình từ lâu, đừng ép ta phải giết ngươi!"
Tử Y Hầu kiêu ngạo nói: "Vậy phải xem ngươi có năng lực này hay không!"
Trong mắt Cơ Minh Lâu hiện lên hận ý.
Hắn ta chợt cảm nhận được sự tức giận của Vân Sương.
Nếu không phải hắn ta đã quá mệt mỏi, Tử Y Hầu có lẽ đã không trụ được mười chiêu trong tay hắn ta.
Tử Y Hầu thừa dịp hắn ta bị thương để lấy mạng hắn ta, loại hành vi lợi dụng lúc khó khăn của người khác quả thực rất khó chịu.
Nhưng thương tổn của Vân Sương càng lớn hơn, hắn ta phải nhanh chóng chạy tới.
Tử Y Hầu hơi xoay ngón chân, lùi lại vài bước.
Chuyện gì đã xảy ra thế?
Cơ Minh Lâu không muốn sống nữa sao, đột nhiên lại đánh như thế này!
Sát chiêu của Cơ Minh Lâu càng ngày càng hung hãn, càng ngày càng lộ ra nhiều sơ hở.
"Giết một ngàn địch, chính mình thua tám trăm, Cơ điện chủ, đáng sao?"
"Đừng nói nhảm nữa! Xem chiêu đây!"
Vẻ mặt Tử Y Hầu nghiêm lại, bị Cơ Minh Lâu đánh trúng một chưởng.
Nhưng thanh kiếm của hắn ta cũng đã thành công làm bả vai Cơ Minh Lâu bị thương.
Dù chỉ là vết thương ngoài da nhưng vẫn được coi là vết thương.
Sát Nô dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm bả vai Cơ Minh Lâu, chờ đợi ước chừng ba lần thở, cuối cùng, một giọt máu từ vết thương chảy ra.
"Cuối cùng cũng bị thương rồi, giờ ta có thể chấp hành nhiệm vụ!"
Sát Nô nhảy ra từ bóng đêm và đáp xuống mái nhà nơi hai người đang quyết đấu.
Tử Y Hầu cho rằng hắn ta là đệ tử dưới trướng của Cơ Minh Lâu, còn Cơ Minh Lâu cho rằng hắn ta là người của Tử Y Hầu.
Hai người họ hướng tới vũ khí tới Sát Nô. Sát Nô:“A.
Hắn ta xoay tay đâm Tử Y Hầu bằng thanh kiếm của mình!
Cơ Minh Lâu đã ra chiêu nhưng vồ hụt.
Cả người lảo đảo hai bước, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Cơ Minh Lâu: "Ngươi là ai2"
Sát Nô: "Kẻ muốn mạng sống của ngươi."
Cơ Minh Lâu giật mình.
Sa Nô quay đầu nhìn Cơ Minh Lâu, chỉ vào Tử Y Hầu: "Ta nói với hắn."
Cơ Minh Lâu:”......'
Cơ Minh Lâu không quan tâm nữa.
Dù sao thì cũng không phải muốn nhằm vào mình là được rồi.
Hãy để người này cầm chân Tử Y Hầu.
Nhìn thấy Cơ Minh Lâu chuẩn bị rời đi, Tử Y Hầu bay tới đuổi theo, nhưng bị Sát Nô nắm lấy mắt cá chân, dùng sức kéo hắn ta xuống!
"Ngươi làm hắn bị thương, ta sẽ giết ngươi."
Tử Y Hầu: Tại sao lời này nghe có vẻ kỳ lạ? Ngươi có chắc chắn giữa hai ngươi không có mối quan hệ đáng xấu hổ nào không?
Cơ Minh Lâu có thể nhìn thấy Vân Sương từ trên mái nhà, nhưng khi hắn thật sự đến hiện trường, mấy người họ đã biến mất.
Cung chủ bị Kim Cương La Hán nắm đánh gãy gân, không thể chiến đấu trực diện với bọn chúng, chỉ có thể thi triển khinh công, dùng ám khí để ngăn cản bọn chúng.
Tuy nhiên, bà không còn có thể kiên trì được nữa.
Sau khi bắn một phi tiêu hoa lê khác, nội thương của bà trở nên trầm trọng hơn, bà nôn ra một vũng máu lớn và bám vào thân cây, không thể đứng thẳng được.
Hắc Sát nói: "Vân Cung chủ, ta khuyên ngươi không nên trốn, trốn nữa cũng vô ích. Hãy nghe tiếng kêu gào của đệ tử ngươi. Bách Hoa Cung sắp bị giết hết, ngươi muốn làm rùa đen rụt cổ như vậy sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận