Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2488: Vệ Tiểu Bảo Ra Đời 1

Chương 2488: Vệ Tiểu Bảo Ra Đời 1Chương 2488: Vệ Tiểu Bảo Ra Đời 1
Tô Tiểu Tiểu đẩy Tiêu Như Yên đi, đang định đi vào nhà thuốc thì Vệ Đình tới.
Vệ Đình cúi xuống nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, đặt trán vào trán nàng.
Và rồi một điều không thể tin được đã xảy ra.
Trước mắt Tô Tiểu Tiểu lóa lên một cái, chờ đến khi nàng phản ứng lại thì đã nằm trên chiếc giường bệnh ở trong nhà thuốc.
Trong khi đó, Vệ Đình vẫn giữ nguyên tư thế khi nay cúi người đứng bên cạnh nàng.
Nhìn thấy một màn này khiến Tô Tiểu Tiểu hoàn toàn ngây dại.
Tình huống gì đây?
Vệ Đình đã vào đây?
Cái này cái này cái này... Đã nói là không được mang vật còn sống và độc dược vào đây mà?
Đây là tình huống gì vậy?
Ánh đèn trong nhà thuốc rất sáng, Vệ Đình cũng nhận ra sự thay đổi xung quanh.
Người thì vẫn là người, nhưng căn phòng không còn là căn phòng đó nữa.
Vệ Đình nhíu mày, lạ lùng nhìn xung quanh: "Đây là có chuyện gì xảy ra vậy?"
Tô Tiểu Tiểu che mắt hắn bằng một tay: "Chàng trúng chú thuật rồi!"
Vệ Đình muốn lấy tay nàng ra.
Tô Tiểu Tiểu giữ chặt: "Đừng động đậy!"
Vệ Đình nhăn mày: “Ta không trúng chú thuật."
Trái tim của Tô Tiểu Tiểu gần như nhảy ra khỏi cổ họng: "Chàng bị! Đừng nhúc nhích! Nhắm mắt lại! Người đó... người đó còn mạnh mẽ hơn cả Vô Ưu! Trình Tâm! Nhanh đi bắt người đó!"
Vệ Đình mở miệng một cái.
Tô Tiểu Tiểu: "Đừng nói chuyện! Đừng mở mắt, ta... ta sẽ tìm thuốc cho chàng, ta sắp sinh rồi, chàng tốt nhất không nên gây phiền toái cho ta, cứ làm theo những gì ta nói."
Vệ Đình luôn cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Tô Tiểu Tiểu muốn ra ngoài ngay lập tức, một lát nữa lại vào, nhưng Vệ Đình không thể dễ dàng rời đi, nếu hắn lại bị kéo vào đây thì thực sự không thể giấu được nữa.
Sau khi suy nghĩ kỹ, Tô Tiểu Tiểu quyết định giải quyết mọi việc trong một lần.
Ta sẽ che mắt chàng trước, chàng đợi ở đây cho ta, đừng đi lung tung, đừng di chuyển bất kỳ thứ gì, ta sẽ quay lại sau khi lấy thuốc.
Vệ Đình nói: "Nàng để Thánh Nữ đi lấy đi." Nhưng nàng cũng phải vào được chứ.
Tô Tiểu Tiểu mở miệng: "Không được, ta phải chuẩn bị thuốc, chàng phải nghe lời ta! Chàng còn quan trọng hơn cả ta và đứa bé! Đừng làm ta lo lắng!"
Vệ Đình thực sự không cố gắng nữa.
Tô Tiểu Tiểu lấy một mảnh vải bọc ngân châm từ trong túi của mình ra, che kín đôi mắt của hắn.
Sau đó, nàng rời giường đi tìm Vô Thống Châm.
Nhưng không ngờ tìm mãi mà không thấy gì cả.
Không thể nào?
Rõ ràng là nhà thuốc căn cứ, thế nhưng lại không có cả Vô Thống Châm!
Nàng lại đi vào phòng nghỉ để xem có cái gì bất ngờ không.
Thực sự là bất ngờ, nhưng mà...
Trên chiếc bàn to lớn, có một cái hộp đỏ đang nằm lẻ loi, còn dùng một cái nơ đính cánh bướm chói lóa.
Chậc, thật là buôn nôn.
Đối với một nhà thuốc mà ngay cả sách hướng dẫn cũng không có, đột nhiên lại có một hộp quà, thực sự khiến người ta cảm thấy lạ lùng.
Tuy nhiên, khi Tô Tiểu Tiểu đang vui vẻ mở hộp quà, nhìn thấy thứ bên trong, nụ cười của nàng lập tức đóng băng.
Bên trong chỉ có hai viên đá đen trơn tru, một viên viết "Trăm năm hòa hợp, viên kia viết 'Vĩnh viễn một lòng.
Đây là quà tân hôn?
Ta sắp sinh con rồi mà chàng lại tặng quà tân hôn cho ta?
Chàng nhịn mấy tháng rồi cuối cùng chỉ có thế này à? Chỉ có thế này al
Tô Tiểu Tiểu gần như muốn phát điên.
Ta sợ đau, chàng cũng có giúp được cho ta đâu!
Tô Tiểu Tiểu thở hổn hển quay trở lại phòng nghỉ ngơi.
Vệ Đình nghe thấy tiếng thở của nàng, hắn hỏi: "Nàng ổn chứ?"
Tô Tiểu Tiểu đặt mông ngồi xuống một cái, tức giận nói: "Không có sao!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận