Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2819: Đều Là Những Kẻ Gian Xảo 2

Chương 2819: Đều Là Những Kẻ Gian Xảo 2Chương 2819: Đều Là Những Kẻ Gian Xảo 2
Hạ Hầu Tranh có ám chỉ khác hỏi: "Nhị đệ, ngươi cũng nên suy nghĩ lại một chút đi? Ngươi xác định ngươi không có làm gì khác sao?"
Tạ Cẩn Niên nhìn hắn ta: “Lời này của đại ca là có ý gì?”
Hạ Hầu Tranh nói: "Đại lao được canh gác nghiêm ngặt. Vũ Văn Tịch và Vũ Văn Hoài lấy được chìa khóa không phải là chuyện dễ dàng. Ngươi nghĩ ai đã đưa nó cho họ?”
Tạ Cẩn Niên vẻ mặt vô tội: "Đại ca đang nghỉ ngờ ta sao?"
Hạ Hầu Tranh không trực tiếp trả lời y, nhưng hắn ta lại nói như thầm đồng ý. "Ta hỏi qua nghĩa phụ đêm qua ngươi chủ động đi lục soát Bách Hoa Cung, vì cái gì?"
Tạ Cẩn Niên thở dài: "Ta chỉ muốn phân ưu với nghĩa phụ, tuyệt đối không có ý định tranh giành cướp công lao với đại ca.'
Hạ Hầu Khanh liếc nhìn Hạ Hầu Tranh một cái.
Thành thật mà nói, trong bốn người con nuôi, lão nhị là người không tranh với đời nhất.
Ngược lại, lão đại lại tự xưng là con trai trưởng nên ở khắp nơi chèn ép các đệ của mình.
Tạ Cẩn Niên nói: "Nhắc tới mới nhớ, hành động của đại ca đêm qua quả thực không thích hợp cho lắm, biết rõ thiếu cung chủ Vân Thiếu là kẻ thích mềm không thích cứng, cho nên không nên lợi dụng địa vị của đại ca đi áp chế hắn. Giống như nghĩa phụ của hắn vậy, thực sự rất khôn ngoan, rất biết phải trái."
Một câu ngắn gọn, vừa khen ngợi cả Hạ Hầu Khanh và Lăng Vân.
Mặc dù Hạ Hầu Tranh luôn nháo loạn với Lăng Vân, nhưng nói đến con trai của hắn thì những người khác không thể nói nửa chữ không tốt được.
Hạ Hầu Tranh nói đã đắc tội Lăng Vân, chẳng phải là nói bóng gió rằng Lăng Vân nhỏ mọn thích so đo với người khác?
Ngược lại, lời nói của Tạ Cẩn Niên thoải mái hơn nhiều.
Hạ Hầu Tranh vội vàng nói: "Nghĩa phụ, ta không có dùng thân phận đại ca để trấn áp Vân Lẫãm!"
Tạ Cẩn Niên vẻ mặt vô tội: "Vân thiếu cung chủ nói cho ta biết, chẳng lẽ hắn cố ý nói láo sao?”
Hạ Hầu Tranh mặt mũi bao lớn chứ, xứng đáng để Vân Lẫm đích thân ra tay bôi nhọ hắn ta sao?
Hạ Hầu Tranh nhìn con trai trưởng của mình với một chút không hài lòng. Hạ Hầu Tranh nắm chặt tay.
Hạ Hầu Khanh lại hỏi: "ân Lãm tức giận sao?"
Tạ Cẩn Niên khẽ mỉm cười: "Lúc đầu hắn có chút tức giận, nói nghĩa phụ không tin tưởng hắn ta, hắn là con ruột của nghĩa phụ, nếu như hắn cầu xin mấy lần, nghĩa phụ tự nhiên sẽ mềm lòng, cần gì phải đùa bốn mấy thủ đoạn này. Hắn còn nói: Cùng lắm thì bưng bai vị của mẫu thân tới, xem cha ta có đau lòng ta không?”
Hình ảnh kiêu ngạo khinh người này, Hạ Hầu Tranh có thể tưởng tượng ra được.
Tạ Cẩn Niên không thay đổi vẻ mặt nói: "Nếu nghĩa phụ không tin, người có thể hỏi hai vị trưởng lão. Lúc đó bọn họ cũng có mặt."
Hai người bị Vệ Tư chuốc say đến hồ đồ, tự nhiên không "nghe thấy" bọn họ nói.
Nhưng hai vị trưởng lão sẽ không nói là không nghe thấy, nếu không sẽ thừa nhận mình Say rượu.
Hơn nữa, nghĩa phụ sẽ không đi hỏi.
Hạ Hầu Khanh thực sự không có ý định truy hỏi.
Chỗ cao mình của Tạ Cẩn Niên ở chỗ là y đã biến mâu thuẫn từ sự nghi ngờ của chính mình thành nguy cơ tín nhiệm giữa cha con Vân Lẫm và Hạ Hầu Khanh.
Khi bị tra hỏi, đừng bao giờ rơi vào vòng xoáy tự mình phải chứng minh nó.
Phải học cách dời đi mâu thuẫn.
Y tiếp tục nói: "Sau đó, hai vị trưởng lão giải thích nỗi khổ của thành chủ cùng những khó khăn mà thành chủ phải chịu đựng trong những năm qua. Vân thiếu cung chủ cũng hiểu thành chủ chỉ đang xử lý công bằng, cũng không có nghi ngờ hắn. Nhưng..."
Hạ Hầu Khanh trong lòng căng thẳng: "Nhưng cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận