Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 953: Sự Bảo Vệ Của Lão Đại 2

Chương 953: Sự Bảo Vệ Của Lão Đại 2Chương 953: Sự Bảo Vệ Của Lão Đại 2
Tin tức Tô Tiểu Tiểu đánh quận chúa Linh Tê nhanh chóng lan truyền ra từ trong hậu cung, Thái hậu đang chiêm ngưỡng những bức tranh tài hoa của cháu ngoại mình thì có người bẩm báo: “Tô đại phu đánh công chúa Linh Tê”.
Mặt của Thái hậu trở nên tối sâm.
Trong Chiêu Dương cung, nha hoàn của quận chúa Linh Tê đã cáo trạng xong, đang chờ Hoàng thái hậu xử trí Tô Tiểu Tiểu.
Đột nhiên, một cung nhân bẩm báo: "Trình công công ở Vĩnh Thọ cung tới."
Trình công công là tâm phúc của Thái hậu.
Ngày thường hai cung hầu như không có qua lại.
Bạch Hi Hòa suy nghĩ một chút, nói: "Để hắn vào đi."
Quận chúa Linh Tê nhìn ve phía cửa.
Trình công công ôm một bình thuốc nhỏ chậm rãi đi vào, cung kính cúi đầu thi lễ với Bạch Hi Hòa, sau đó thi lễ với quận chúa Linh Tê.
Bạch Hi Hòa hỏi: "Trịnh công công đột nhiên tới Chiêu Dương cung của ai gia không biết là Thái hậu có phân phó gì?"
Trịnh công công nói: "Thái hậu nghe tin quận chúa Linh Tê bị thương, trong lòng rất lo lắng, đặc biệt ra lệnh nô tài mang thuốc trị thương đến."
Bạch Hi Hòa nháy mắt với Tiểu Doãn Tử: "Ta biết, hài tử Linh Tê này nghịch ngợm, để cho thái hậu chê cười rồi."
Tiểu Doãn Tử bước tới và nhận lấy thuốc trị thương.
Quận chúa Linh Tê cau mày.
Trịnh công công cười nói: Không trách quận chúa Linh Tê. Thái hậu nói Tô đại phu ra tay không biết nặng nhẹ, người sẽ dạy dỗ thật tót. Nếu không có chuyện gì, nô tài phải về hầu hạ thái hậu đã. Tô đại phu chút nữa sẽ tới châm cứu cho Thái hậu. Thái hậu sợ đau, nô tài phải trông nom."
Bạch Hi Hòa nói: "Tiểu Doãn Tử, tiễn Trình công công đi."
Tiểu Doãn Tử tiễn Trình công công ra ngoài.
Quận chúa Linh Tê nhìn về phía Bạch Hi Hòa.
Bạch Hi Hòa than nhẹ một tiếng: "Ngươi cũng thấy đấy, thái hậu đích thân làm chỗ dựa cho tiểu thư nhà Tần gia. Nếu ai gia cố ý phạt nàng, chính là đang đối nghịch với thái hậu."
Nha hoàn không cam lòng: "Nhưng nàng...'
"Câm miệng!" Quận chúa Linh Tê mắng. Nha hoàn cúi đầu nuốt lời định nói.
Bạch Hi Hòa bất đắc dĩ nói: "Thái hậu bệnh đã nhiều năm, năm nay đặc biệt nguy hiểm, y thuật của Tần tiểu thư rất cao minh, Thái hậu còn mong nàng có thể chữa trị phượng thể. Hiện tại là thời gian quan trọng, ai gia không tiện đụng vào nàng."
Quận chúa Linh Tê nhẹ nhàng nói: "Con đã biết rồi cô cô."
Nàng ta đi tới, rúc vào lòng Bạch Hi Hòa, y lại nói: "Me ốm không thể chăm sóc chúng ta được. Ta và ca ca lớn lên dưới sự trông nom của cô. Trong lòng Linh Tê, cô cũng giống như mẹ vậy. Cô đừng ghét Linh Tê, Linh Tê sẽ không bao giờ làm loạn nữa, cũng không bao giờ rước thêm phiền toái cho cô nữa."
Bạch Hi Hòa khẽ thở dài: "Ai gia không phải không thích ngươi, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều."
Trên đường ra khỏi cung, nha hoàn lẩm bẩm: "Quận chúa, người có cảm thấy hôm nay Hoàng thái hậu có chút kỳ lạ không?”
Quận chúa Linh Tê hỏi: "Cha nào lạ?"
Nha hoàn nói: "Hoàng thái hậu tựa hồ rất mệt mỏi."
Quận chúa Linh Tê nói: "Đứa cháu của bà ấy đêm qua đã rời kinh thành, chắc hẳn cả đêm bà ấy đã không ngủ."
Nha hoàn thở dài: "Khó trách hôm nay Hoàng thái hậu lại không có tâm tình đứng ra bênh vực quận chúa. Ngày xưa Hoàng thái hậu không như vậy, bà ấy sẽ không để quận chúa chịu ức hiếp. Quận chúa có còn nhớ lúc người lăn xuống cầu thang không? Đó là lần đầu tiên Hoàng thái hậu nổi giận với bệ hạ."
Quận chúa Linh Tê nhớ lại: "Sao lại không nhớ? Hôm đó là ngày sinh nhật của Thái hậu, bệ hạ đón ta tới chơi. Ta bị nhị điện hạ giả làm ma làm cho sợ hãi, loạng choạng ngã xuống bậc thang.
Nha hoàn nói: "Be hạ trừng phạt nhị điện hạ đặc biệt thảm. Cho nên nô tỳ không rõ sao đến chuyện của nha đầu đó mà Hoàng thái hậu liền không so đo nữa."
Bạn cần đăng nhập để bình luận