Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2828: Ôm Chặt Đùi Vàng 2

Chương 2828: Ôm Chặt Đùi Vàng 2Chương 2828: Ôm Chặt Đùi Vàng 2
Nếu đêm nay đại công tử đổi thành Vân thiếu cung chủ, liệu thành chủ có nỡ cắt đứt quan hệ cha con với hắn ta, đem người nhốt vào đại lao không?
Con ruột mới là con trai, con nuôi... đều là quân cờ.
Gã sai vặt chợt có cảm giác một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Tạ Cẩn Niên bình tĩnh nói: "Ta không khó chịu."
Một khoảng sân yên tĩnh trong Thành chủ phủ.
Hạ Hầu Nghi ngồi trên xe lăn, nhìn về phía bầu trời.
Một thị vệ bước tới, hành lễ nói: "Chủ công, đại công tử đã bị bắt, bản đồ kho báu đều rơi vào tay thành chủ."
Vẻ mặt của Hạ Hầu Nghi không có nhiều thay đổi, ngoại trừ đôi mắt đen láy của ông ta dường như đang ẩn giấu một luyện ngục không bao giờ nhìn thấy ánh sáng.
Tô Tiểu Tiểu có một giấc ngủ ngon, quả nhiên nàng bị đánh thức bởi ba cái đầu nhỏ xù.
Sự khác biệt là Tiểu Hổ luôn có thể vượt qua đươc hai huynh của mình, chiếm một địa hình thuận lợi và lấy sức một mình mình nằm trong vòng tay của Tô Tiểu Tiểu.
Nguyên nhân là tối qua cậu bé ăn quá nhiều và đau bụng đến gần nửa đêm.
Hai người huynh cũng miễn cưỡng nhường cậu bé một lần.
Trước khi Tô Tiểu Tiểu mở mắt, lòng nàng tan chảy trước.
Nàng chạm cái đầu nhỏ tản ra nhiệt trong ngực mình, không khỏi cảm thấy dễ chịu: “Bụng còn đau không?”
Tiểu Hổ lắc đầu ở trong lòng nàng, nhỏ giọng nói: "Không đau nữa."
Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào sống lưng nhỏ của cậu bé, sau đó chạm đều vào hai cái bánh bao còn lại.
Tiểu Đậu Đinh hơn bốn tuổi cũng rất đáng yêu!
Đại Hổ nói: "Từ nay về sau con muốn ngủ với nương."
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười và hỏi: "Tại sao?"
"Nương thơm thơm" Nhị Hồ nói.
"Tiểu Phủ cũng thơm thơm." Tiểu Hổ nói: "Đại Phủ thúi thúi! Nhị Phủ cũng thúi thúi!" Tô Tiểu Tiểu: Khẩu âm thật sự là không đổi được ...
Nhị Hồ nghiêm túc nói: "Đại hồ và huynh không có hôi! Mũi của đệ hư rồi!"
Đại Hổ giơ nắm đấm sắt nhỏ lên, ra vẻ uy phong của đại ca: "Lại thiếu đòn nữa phải không”
ˆTiểu Hổ lập tức tố cáo: "Đại Phủ đánh con!"
Tô Tiểu Tiểu buồn cười nói: "Còn chưa có đánh mà, một lúc nữa nếu huynh ấy đánh thật thì con đánh lại?
Tiểu Hổ suy nghĩ một chút, lý lẽ ngay thẳng lắc đầu: "Ông nội nói không được đánh nhaut"
Ồ, vậy ai là người trêu chọc trước tiên?
Cậu bé ngày càng tinh ranh, Tô Tiểu Tiểu không biết nên khóc hay nên cười.
Ăn sáng xong, Linh Âm kích động chạy vội tới: "Nhị thiếu phu nhân! Nhị thiếu phu nhân! Xảy ra chuyện lớn rồi!"
"Sao vậy?" Tô Tiểu Tiểu vừa thay bộ quần áo ướt đẫm mồ hôi cho Vệ Tiểu Bảo đang ngủ say.
Linh Âm sinh động nói: "Đại công tử của Thành chủ phủ đang bị ngồi tù! Ta nghe nói... Thành chủ cũng cắt đứt quan hệ cha con! Để hắn ta đắc tội thiếu cung chủ. Hiện tại hay rồi, biết ai là con ruột rồi chứ?”
Hạ Hầu Tranh thực sự đã bị vào từ?
Tin tức này quả thực có chút chấn động.
Tuy nhiên, Tô Tiểu Tiểu không cho là vì hắn ta liên tục khiêu khích Lăng Vân.
Dấu sao điều mọi người nhìn thấy chỉ là hắn ta vạ miệng, mà lần nào cũng không thấy thắng.
Thành chủ sẽ không trừng phạt hắn ta nặng nề như vậy và cắt đứt quan hệ cha con chỉ vì tranh chấp nhỏ này.
“Chờ chút, thật sự đoạn tuyệt quan hệ?”
Tại sao nàng không thể tin vào chuyện đó?
Linh Âm nói: "Thành chủ tự mình nói: Đừng gọi ta là nghĩa phụ, ta không có con trai như ngươi!' Tin tức đã truyền khắp Phong Đô thành!"
Đây có thể là một câu nói khi tức giận, nhưng nếu cộng thêm việc bị giam cầm, Hạ Hầu Tranh gần như không thể xoay mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận