Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1290: Quỷ Phố Về Nhà 1

Chương 1290: Quỷ Phố Về Nhà 1Chương 1290: Quỷ Phố Về Nhà 1
Hai kẻ buôn chưa đi xa mà canh ở ngõ nhỏ. Chủ yếu vì đứa nhỏ xinh đẹp thế không nhiều nên hơi luyến tiếc buông tay.
"Ngươi không xuống thì ta sẽ không khách khí."
Tiểu Hổ phát huy diễn xuất của mình, ôm đùi hắn ta khóc, nhưng không hề có nước mắt.
"Cha... Cha... ngươi không cần Tiểu Đậu Đinh...
Người qua đường đều nhìn lại hai ngươi, không nhin được chỉ trỏ.
"Người này sao lại thế? Đến con của mình còn không cần?"
"Đứa nhỏ đáng yêu thế, không cần thì ta muốn."
Nhưng!"
"Có người muốn còn không có mà hắn lại không cần."
Tử sĩ không có lòng kính sợ, không đồng cảm hay thương hại. Trong mắt người khác là đứa nhỏ rất đáng yêu nhưng với tử sĩ chỉ là củ cải đỏ.
Quỷ phố lạnh lùng nhìn Tiểu Hổ: "Tên nhóc kia, ta không phải người tốt, hai người kia nghĩ muốn bán ngươi nhưng ta có thể sẽ giết ngươi."
Tiểu Hổ nháy mắt mấy cái, dừng việc gào lại: "Ồ, ngươi cũng thấy bọn họ rồi nha."
Nói bản thân là người tốt nhưng thật ra kẻ xấu.
Nói chính mình là người xấu nhưng lại là người tốt.
Tiểu Hổ nghĩ nghĩ: "Ngươi đưa ta về nhà, ta sẽ xuống."
Quỷ Phố nói: "Không đưal"
Tiểu Hổ chỉ vào đám người nói: "Ngươi không đưa thì bọn họ sẽ báo quan. Nói ngươi vứt bỏ trẻ nhỏ."
Mẫu thân đã nói người lớn không thể vứt bỏ trẻ nhỏ.
Ánh mắt Quỷ Phố liếc nhìn đám người đúng là không ít người đang khó chịu, chỉ trỏ.
Hắn ta có nhiệm vụ nên không tiện chen ngang.
"Ngươi ở đâu?"
Hắn ta hỏi.
Tất nhiên Tiểu Hổ không thể nói về Vệ gia, bị bắt trở về sẽ bị đánh đau, cậu bé đảo mắt: "Phủ Hộ quốc công."
Trong lòng Quỷ Phố nghĩ, nơi này có thể đi.
"Tiểu Đậu Đinh không muốn động." Quỷ Phố không quan tâm cậu bé, kéo cậu bé xuống rồi xoay người di về phía trước.
Tiểu Hổ nhặt túi nhỏ trên đất lên, ôm vào trong lòng, ủy khuất đuổi theo.
Phủ Hộ quốc công cũng không quá xa.
Với Quỷ Phố không xa.
Tiểu Hổ thì thảm, cậu bé không đi nổi.
Cậu bé cúi đầu xuống, sau khi đi theo hắn ta, giống như con rối bị đứt dây đã bị rút hết linh hồn.
Quỷ Phố dừng bước chân, không kiên nhẫn nhìn cậu nhóc: "Ngươi có đi hay không? Nếu đi chậm thì trời đã sáng.'
Đứa nhỏ ủy khuất, khóc một tiếng: "Người ta đi không nổi... Ngươi cò hung dữ... Oa oa... Oa 0a...
Người trên đường lại lân nữa nghi ngờ nhìn hai người.
Quỷ Phố nắm tay lại, dùng một tay cầm hai mứt quả, một tay bế Tiểu Hổ lên.
Tiểu Hổ lập tức ngừng khóc.
Quỷ Phố không đề ý, đi một đoạn bỗng thấy có gì đó không thích hợp.
Hắn ta cúi đầu nhìn, thấy cổ nhỏ của Tiểu Hổ vươn ra, đang liếm mứt quả trong tay hắn ta.
Quỷ Phố: "..."
Sau khi Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình, Vệ Lục Lang không thấy Tiểu Hổ, nhanh chóng ra phủ tìm người, cuối cùng vẫn là nghe từ Đại Hổ và Nhị Hổ trong phủ có lỗ chó.
Mấy người đi xem hiện trường, tìm thấy dấu vết Tiểu Hổ chui qua.
"Chắc là nó đi tìm cha ta." Tô Tiểu Tiểu nói.
Ở chung với mấy tên nhóc kia lâu như thế, trong lòng nghĩ gì thì nàng vẫn có thể đoán ra được một phần.
"Nó nhớ được đường không?" Vệ Lục Lang hỏi.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Chắc là không nhớ, ngày thường ra cửa re phải, nó đi ra ngoài chắc cũng thế.
Hiểu con không ai bằng mẹ.
Vệ Lục Lang chỉ đạo: "Ta đi bên phải tìm Tiểu Hổ, các ngươi đi tới phủ hộ quốc công xem Tiểu Hổ đã tới chưa."
Quỷ Phố tới sớm hơn hai người.
Hắn ta định buông tên nhóc kia xuống thì vừa hay gặp phải Tân Thương Lan từ trường đua ngựa về.
Ông ấy cưỡi trên ngựa đẹp, cả người tràn ra khí phách uy phong. Ông ấy liếc thấy Tiểu Hổ đứng ở cửa thì vội xuống ngựa: "Tiểu Hổ?" Lúc này không nhận sai. Tiểu Hổ ôm bọc nhọ kích động nói: "Thái gia gial"
Bạn cần đăng nhập để bình luận