Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 595: Ra Tay 2

Chuong 595: Ra Tay 2Chuong 595: Ra Tay 2
Nhàn phi nói đầy chắc chắn: "Nếu be hạ không tin, chỉ cân triệu Vệ Đình đến hỏi rõ ràng là được! Hắn tu hành ở trong chùa tu đến rất tốt, sớm không vê, muộn không về, lại trùng hợp lúc ba người Tô gia vừa vào kinh nhận người thân thì hắn liền trở lại, bệ hạ, chẳng lẽ người không cảm thấy chuyện này rất trùng hợp sao?”
Phúc công công cũng rất kinh ngạc.
Tướng công của vị Tô cô nương kia... Lại là ấu tử Vệ gia?
Tần gia và Vệ gia chính là tử địch mài
Bọn họ sao có thể lại ở bên nhau? Huống hồ gì Vệ Đình còn không phải đang tu hành ở chùa miếu hay sao?
Nếu lời nói của Nhàn phi không phải là giả, Vệ Đình làm như vậy không chỉ đơn giản là phạm tội khi quân thôi đâu.
Âm thầm thu phục Tần gia cùng Tô gia, Vệ Đình là đang muốn làm cái gì?
Chẳng lẽ hắn muốn tạo phản?
Cảnh Tuyên Đế lập tức cho người đến Vệ gia, tuyên Vệ Đình vào cung.
Vệ Đình không có ở Vệ gia, nhưng Uất Trì Tu thì có.
Hắn thấy tình hình không ổn, liền đi đến hẻm Lê Hoa một chuyến.
Sau khi Vệ Đình sửa sang lại y quan liền vào cung.
Nhàn phi vẫn chưa đi, nàng ta còn đang chờ Vệ Đình đến để chất vấn.
Cảnh Tuyên Đế không nói nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Ngươi thành thật nói cho ta biết, trước khi ngươi về kinh có phải vẫn luôn ở trong miếu hay không? Trẫm có thể cho người đến miếu điều tra, nhưng một khi trẫm đã tra xét, chắc chắn ngươi liền không còn cơ hội câu xin lưu tình."
Vệ Đình bình tĩnh hỏi: "Sao bệ hạ lại hỏi như vậy?”
Cảnh Tuyên Đế uy nghiêm mà nói: "Có người nói ngươi ở Thanh Châu đã thành thân, thê tử là đại tiểu thư bị thất lạc của phủ Hộ Quốc Công."
Vệ Đình tỏ vẻ giả vờ không nhìn thấy Nhàn phi đứng một bên, một bộ dáng vẻ không kiêm chế được mà hỏi: "Xin hỏi bệ hạ đã nghe người nào nói như vậy?"
Nhàn phi lạnh lùng hừ một tiếng: "Là bổn cung nói cho bệ hại Vệ Đình, đừng nói là ngươi không dám thừa nhận đó chứ?”
Vệ Đình không nóng không lạnh hỏi: "Nhàn phi nương nương muốn để ta thừa nhận cái gì?"
"Ngươi bớt giả vờ trước mặt bệ hạ và bổn cung đi!" Nhàn phi lạnh lùng nói xong, quay đầu nhìn về phía Cảnh Tuyên Đế, nói: "Be hạ, Trấn Bắc Hầu phủ vì giúp Tần Thương Lan chứng minh thân phận cho ba người Tô Thừa mà đặc biệt mang hai người làm nhân chứng từ trong thôn đến đây, muốn biết Vệ Đình có cưới người trong thôn bọn họ hay không chỉ cần kêu bọn họ lên nhìn xem là biết!"
Ánh mắt Vệ Đình tối xuống.
Cảnh Tuyên Đế suy nghĩ một lát liên nói: "Tuyên!"
Tô lão gia tử cùng Tô Đại Lang từ khi tới kinh thành liên vẫn luôn bị giam lỏng ở Trấn Bắc hầu phủ, hai người lo lắng sợ hãi rất lâu, chỉ sợ bị người của phủ Trấn Bắc Hầu giết người diệt khẩu.
Nếu sớm biết thân thế Tô Thừa lợi hại như vậy, năm đó bọn họ cho dù có thế nào cũng sẽ không trộm di ngọc bội của Tô Thừa.
Dù nói như vậy nhưng hiện giờ hối hận lại có tác dụng gì?
"Các ngươi có thể đi rồi!"
Gã sai vặt của Tô phủ mở cửa phòng ra, đem tay nải của hai người ném trả lại cho bọn họ.
Tô Đại Lang không thể tin được hỏi: "Ta, chúng ta thật sự... Có thể rời đi?"
Gã sai vặt châm chọc nói: "Làm sao? Muốn ở trong phủ ăn chực uống chực cả đời?"
Tô Đại Lang vội nói: "Không, không có, chúng ta liền rời đi!"
Tô Đại Lang ở trong thôn cũng là một nhân vật có máu mặt, sau khi tới kinh thành mới phát hiện hắn bất quá cũng chỉ giống con kiến trên mặt đất.
Cho dù là gã sai vặt thấp kém nhất trong phủ thì bọn họ cũng đều đắc tội không nổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận