Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1263: Ma Cuồng Sung Ai biet Tử 2

Chương 1263: Ma Cuồng Sung Ai biet Tử 2Chương 1263: Ma Cuồng Sung Ai biet Tử 2
Ba Tiểu Đậu Đinh xuống xe trước.
"Thái gia gial"
“Thái gia gial”
Ba Tiểu Đậu Đinh chạy lịch bịch về phía Tan Thương Lan đang đứng ở cửa.
Trước kia đều là Đại Hổ dẫn đầu xung trận còn Tiểu Hổ sẽ đi sau cùng nhưng hôm nay thì ngược lại, Tiểu Hổ đang chạy ở phía trước.
Cậu bé là người đầu tiên lao vào vòng tay của Tân Thương Lan, đắc ý nhé!
Đại Hổ và Nhị Hổ cũng chạy đến rồi rúc vào trong vòng tay của Tần Thương Lan.
Nhị Hổ nói: "Đại gia gia, người có nhớ chúng con không?"
Tần Thương Lan cười nói: "Đương nhiên có rồi! Đại gia gia nhớ các con nhiều lắm, vậy các con có nhớ Đại gia gia không?”
Đại Hổ, Nhị Hổ: "Nhớ al
Tiểu Hổ: "Tiểu Phủ nhớ nhất al
Tần Thương Lan nói: "Các con nhớ cái gì của Đại gia gia?"
Đại Hổ không nói được.
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình cũng bước xuống xe ngựa rồi gọi một tiếng Tổ phụ.
"Tỷ! tỷ phu!"
Tô Nhị Cẩu vui mừng lao ra ngoài!
Hai mắt của Tô Tiểu Tiểu sáng lên: "Nhị Cẩu!"
Tô Nhị Cẩu chạy đến trước mặt Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu đưa tay lên chạm vào đầu cậu: "Nhị Cẩu, đệ cao hơn tỷ tỷ rồi. Mới hai ngày ta không nhìn thấy đệ mà đệ đã cao hơn nhiều."
Tô Nhị Cẩu lẩm bẩm nói: "Ta cao hơn tỷ từ lâu rồi chỉ có tỷ không để ý đó thôi."
"Là ta lơ là rồi."
Đệ đệ của nàng đã không còn là tiểu tử nghèo tội nghiệp gầy gò hốc hác quê mùa nữa, giờ đây cậu đã là chàng thiếu niên lang phấn chấn hăng hái của Chu Đô.
Tô Tiểu Tiểu lại ấn đầu cậu: "Tỷ tỷ sẽ tặng cho đệ một cửa hiệu xem như nhận lỗi."
"Hả?"
Hai mắt của Tô Nhị Cẩu trừng to.
"Cửa hiệu gì?"
"Hiệu bánh Nhị Cẩu." “Thật sao?”
"Thật."
"Nó ở đâu? Ta muốn xem, ta muốn xeml"
Ngay tức khắc mặt nạ của thiếu niên lang Chu Đô này bị vỡ tan tành. Bây giờ cậu lại là một Nhị Cẩu Tử lăng xăng nữa rồi.
"Tổ phụ, phụ thân con đâu ạ?”
Tô Tiểu Tiểu không nhìn thấy Tô Thừa.
Tần Thương Lan khẽ ho: "Không phải tâm tình của phụ thân con không tốt sao? Ta... ta đã đưa cho nó chút rượu."
Nam nhân mà, không có nỗi sầu nào mà một chén rượu không giải quyết được!
Nếu một chén không được thì một vol
Sau đó Tô Thừa say rượu rồi bất tỉnh nhân sự.
Tần Thương Lan hỏi: "Quay lại chuyện chính, rốt cuộc phụ thân của con vì người nữ nhân nào? Không phải là vị trong Chiêu Dương Điện chứ... chắc là không... không phải nàng ta... tá túc ở hẻm Lệ Hoa mấy đêm đúng không? Không đến nổi phụ thân con vừa mắt người ta chứ..."
Tần Thương Lan lựa chọn quên sạch chuyện Bạch Hi Hòa say rượu gọi mình là công công*.
*từ gốc là 2\®: ba chồng, hán việt là công công
Tô Tiểu Tiểu nói: "Vừa mắt thì chưa đến nỗi."
Tần Thương Lan thở phào nhẹ nhõm.
Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng bình tĩnh nói: "La phụ thân đã nhìn thấy hết của người ta rồi, đã cởi hết y phục, còn mang cái yếm của người ta về nhà, ông ấy còn định đưa người ta rời khỏi hoàng cung để cao chạy xa bay nữa."
Sét đánh ngang tai Tần Thương Lanl.
Ba tiểu tễ đi gọi Tô Thừa nhưng gọi rất lâu cũng không đánh thức ông dậy được.
Tiểu Hổ chống nạnh dậm chân, nghiêm nghị nói: "Gia gia thật lười biếng!"
Cậu bé đang thể hiện, đang cố gắng thể hiện, tất cả phụ thuộc vào sự phát huy của cậu bé.
Đại Hổ nói: "Đệ cũng là một bảo bảo lười biếng."
Tiểu Hổ hung hăng nói: "Tiểu Phủ không phải bảo bảo lười biếng, Đại Phủ mới là bảo bảo lười biếng!"
Đại Hổ nói: "Vậy ta sẽ đi luyện công, đệ đi đâu?"
Tiểu Hổ chớp mắt rồi chột dạ nói: "Luyện công không vui."
Cậu bé liếc nhìn Nhị Hổ đang nắm lấy cằm của Tô Thừa.
"Nhị Phủ, chúng ta đi chơi đi!" thương 1
Bạn cần đăng nhập để bình luận