Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1983: Kiếm Một Trận Lớn 2

Chương 1983: Kiếm Một Trận Lớn 2Chương 1983: Kiếm Một Trận Lớn 2
Để kích thích sự thèm ăn của một người, ngàn vạn không thể để hắn quá thỏa thích.
Tô Tiểu Tiểu nói với người gác chuồng: "Được rồi, hôm nay thi đến đây thôi, chim của tôi chắc cũng mệt rồi."
"Đấu thêm trận nữa đi!"
"Đúng đấy tiểu huynh đệ, còn chưa xem đủ đâu."
"Thắng được bạc liên muốn đi, ở đâu ra loại này thế? Có hiểu luật lệ không vậy?"
Vệ Đình quay lại nhìn nam nhân đang nói gay gắt ở phía sau.
Ánh mắt lạnh như dao đó khiến đối phương run rẩy, lập tức im lặng.
Tô Tiểu Tiểu kiếm được rất nhiều bạc, nói cái gì cũng không đấu tiếp nữa.
Mặc dù người làm muốn giữ lại, nhưng bọn họ không có lý do gì để buộc họ thi đấu tiếp.
Khách đến khách đi đều tự do.
Tô Tiểu Tiểu đặt Ngũ Hổ trở lại lông chim, đưa cho nó sáu hạt thức ăn.
Ngũ Hổ ăn ba hạt, giữ lại ba hạt.
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình, Vệ Lục Lang trao đổi ánh mắt cho nhau, giả vở mang lồng chim ra khỏi chỗ chọi chim.
Vạn nhất Ngũ Hổ không khơi dậy được sự hứng thú của Cẩn công công, họ sẽ phải thực hiện bước tiếp theo trong kế hoạch của mình.
Thật may, Cẩn công công đi theo.
"Tiểu huynh đệ, xin dừng bước."
Tô Tiểu Tiểu nghe thấy tiếng liền dừng lại, vẻ mặt khó hiểu nhìn người đối diện: "Các hạ gọi ta?
Cẩn công công nhìn lồng chim trong tay Tô Tiểu Tiểu, cười nói: "Tiểu anh vũ của ngươi thật không tệ, không biết là mua ở đâu vậy?”
Bản thân giả chết dâng tận cửa... Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Ta mua được nó từ một thương nhân bên ngoài thành, hắn ta chê con anh vũ này không biết nói nên đưa cho ta."
Cẩn công công nói: "Ta nói mà, chưa bao giờ nhìn thấy con chim này ở chợ chim."
Ở chợ chim phải có ít nhất một nghìn con, ngươi cũng nhớ được hết? Không hổ danh là người thích nuôi chim.
Cẩn công công nói: "Tạ hạ rất thích con anh vũ này của tiểu huynh đệ, không biết tiểu huynh đệ có nguyện ý chịu đau bán lại cho ta được không?”
"Không bán." "Giá cả có thể thương lượng."
Tô Tiểu Tiểu nhìn hắn từ trên xuống dưới: "Xem ra ngươi cũng không phải người có dáng vẻ trả được cái giá lớn."
Cẩn công công cười, cũng không vội tranh luận, ngược lại từ trong tay áo lấy ra một xấp ngân phiếu đưa cho Tô Tiểu Tiểu.
"Tiểu huynh đệ, chỗ này đủ chưa?"
Tô Tiểu Tiểu nhìn những tờ ngân phiếu trắng, mỗi tờ đều có mệnh giá một trăm lượn.
Tiếp theo là bản sắc xuất diễn.
Mắt nàng ánh lên màu xanh lục.
Vệ Đình cầm lông chim trong tay đi tới: "Chỉ có một ngàn lượng liền muốn mua một con anh vũ lợi hại như vậy, các hạ có phải là quá ảo tưởng rồi phải không? Tiểu huynh đệ, ta nguyện ý bỏ ra một ngàn năm trăm lượng mua anh vũ của ngươi!"
“Ta ra giá hai ngàn lượng.”
Vệ Lục Lang từ một bên khác đi tới.
"Hai ngàn năm trăm lượng.' Vệ Đình không thua kém.
Vệ Lục Lang kiêu ngạo nói: "Ba ngàn lượng."
Vệ Đình bộ dáng không quan tâm: "Năm ngàn."
Tô Tiểu Tiểu nhìn Cẩn công công đang mỉm cười không nói, rồi lại nhìn hai người họ.
Kỹ năng diễn xuất của hai người này, có chút hơi khoa trương rồi...
"Một vạn lượng."
Cẩn công công nhẹ nhàng nói.
Hai người đang nâng giá cũng giật mình.
Hai người đều đang thêm năm trăm một, nhưng hắn ta một câu liền tăng thêm năm ngàn, thật là vô nhân tính a.
"Hai vị còn muốn tăng không?" Cẩn công công cười hỏi.
Vệ Lục Lang nuốt nước miếng: "Tăng... tăng chứ.”
"Ba vị đi cùng nhau đúng không?" Cẩn công công một kim nhìn thấy máu, ánh mắt rơi trên mặt Tô Tiểu Tiểu: "Ta nói có đúng không, Trình tiểu thư?"
Tô Tiểu Tiểu chớp chớp mắt: "Ngài biết ta?"
Cẩn công công bình tĩnh nói: "Thánh tuyển lần trước có duyên gặp mặt, Trình tiểu thư thay Thánh điểu xóa tan nỗi oan khuất, không ngần ngại từ bỏ cơ hội được chọn, ta rất ngưỡng mộ sự chính trực ấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận