Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1334: Quỷ Phố Ra Tay 3

Chương 1334: Quỷ Phố Ra Tay 3Chương 1334: Quỷ Phố Ra Tay 3
Quỷ Phố lạnh lùng quét mắt nhìn Vệ Đình: "Ta và tiểu tử này không quan hệ, chuyện của các ngươi ta không muốn xen vào."
Vệ Đình đứng lên, cố ý đứng thật xa, như là muốn phủi sạch quan hệ với Quỷ Phố: "Đúng vậy đúng vậy, ta không biết hắn, hắn không cùng phe với ta, Hách Liên Nghiệp ngươi thả hắn đi đi!"
Quỷ Phố: "...
"Các ngươi tưởng ta ngốc sao?" Hách Liên Nghiệp dùng sức rút trường thương về, chém mạnh về phía đầu Quỷ Phố.
Quỷ Phố không kiên nhẫn nhíu mày, ngươi không phải là tên ngốc sao?
"Hách Liên Nghiệp ngươi dừng tay! Ngươi đâm về phía ta đi! Ngươi buông tha huynh ấy dul Ngươi... A... AI
Vệ Đình một bên làm bộ làm tịch kêu to, một bên đi trở về bên người Vệ Lục Lang.
Vệ Lục Lang nhìn cách đó không xa hai người đánh nhau túi bụi, thân sắc có chút một lời khó nói hết: "Lua đại ca như vậy thật sự không sao hả?"
Vệ Đình phong khinh vân đạm nói: "Đại ca là Quỷ Phố, Hách Liên Nghiệp không giết huynh ấy được. Hơn nữa, đại ca từng giao thủ với Hách Liên Nghiệp nhiều lần, không chừng người quen cũ này có thể giúp đại ca khôi phục trí nhớ."
Vệ Lục Lang: "Ta vẫn cảm thấy không ổn."
Vệ Đình quay đầu lại nhìn: "Hach Liên Nghiệp đánh tới rồi!"
Vệ Lục Lang chiêm chiếp mà chạy, cũng không quay đầu lại: "Tử Quy huynh đi mau đi! Mật hàm của tổ phụ tất cả đều giao cho huynh! Ngàn vạn lần đừng để rơi vào trong tay Hách Liên Nghiệp!"
Vệ Đình nhướng mày: Ồ, đã nói là không lừa đại ca rồi mà?
Hách Liên Nghiệp một thương đỡ lấy vỏ kiếm Quỷ Phố: "Mật hàm gì, giao ra đây!"
"Lão tử làm sao mà biết được!"
Quỷ Phố tức đến hỏng rồi, đây mẹ nó đều là mấy cái nồi từ đâu tới! Từng cái từng cái ụp lên đầu hắn tai
Hách Liên Nghiệp lạnh lùng nói: "Giao ra mật hàm, ta để ngươi chết toàn thây!"
Quỷ Phố đánh qua đánh lại cùng Hách Liên Nghiệp hơn mười chiêu thức vẫn chưa xuất kiếm ra.
Nhưng bây giờ, hắn ta đang rất bực bội.
"Nhiệm vụ của ta còn chưa hoàn thành, trước đó, ta không muốn đại khai sát giới, nhưng là, ngươi cố ý muốn chết, vậy cũng đừng trách ta!" Ánh mắt Quỷ Phố lạnh như băng rút Tử Sĩ binh kiếm ra.
Thanh kiếm này tên là Phong Hầu.
Không dính máu, không trở về vol
Khúc nhạc đệm nhỏ của Trương Phong qua đi, Tô Tiểu Tiểu không gặp phải bất cứ biến cố gì, kế tiếp chính là đi săn.
Nàng đánh ít, chủ yếu bắn tên, trăm bước như một đều xuyên dương.
Cảnh Dịch vì không chỉ làm cung cho nàng mà cũng làm cả mũi tên, càng dùng càng thuận tay, nàng rất thích.
Tô Mạch cũng không thế nào săn thú, hắn ta không thích săn những thứ chim bay cá nhảy này.
Chỉ có Tô Ly là đang nghiêm túc hưởng thụ săn thú, cả khu rừng đều là tiếng gào khóc hưng phấn của hắn.
"Muốn vào vòng trong sao?" Tô Mạch nhìn lưới sắt phía trước hỏi.
Tô Ly gật đầu như giã tỏi: "Đi đi đi đi!"
Tô Mạch: "Không hỏi đệ."
Tô Ly:
Tô Tiểu Tiểu nhìn bầu trời dần dần tối sâm: "Sắc trời không còn sớm, bên trong nói không chừng có người chờ chúng ta hiện thân, hay là đừng đi tự chui đầu vào lưới."
Tô Tiểu Tiểu hiện tại tương đối nhớ thương thứ tìm được từ trên người Trương Phong, phải mau chóng sắp xếp người về kinh thành tìm ra đạo thánh chỉ kia... Cũng không phải nàng tham di sản của Trương Phong đâu nha.
Mặt khác lời nàng nói cũng là sự thật, bên trong nguy hiểm trùng trùng, nàng không tin Bắc Yên sẽ không giở thủ đoạn gì.
Nàng không sợ Bắc Yên, nhưng cũng không cần phải vội vàng đưa đầu cho người ta, không có ý nghĩa, trừ phi Triệu Khang Ninh bao vây bên trong, nàng có thể cân nhắc đi giết nàng ta.
Nhưng thật đáng tiếc, nàng ta đang ở bên ngoài và có thể đã quay trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận