Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 911: Phan Kich 3

Chuong 911: Phan Kich 3Chuong 911: Phan Kich 3
Tô Mạch đập mạnh lên bàn, một cái đập tay chấn động, bình hạnh nhân bi bay lên.
Hắn ta trở tay rồi thủ đao, đánh bình hạnh nhân ra ngoài.
Cây kim dài bắn trúng bình hạnh nhân, bùm một tiếng, bình chia năm xẻ bảy, nhân hạnh nhân rải đầy đất.
Tô Mạch dùng thân thể mình che chắn cho Tô Tiểu Tiểu.
Đợi động tĩnh dừng lại, hắn ta mới đứng thẳng dậy, hỏi Tô Tiểu Tiểu nói: 'Muội không sao chứ?"
Tô Tiểu Tiểu nhìn qua hạnh nhân bị vỡ đầy trên mặt đất, cái miệng nhỏ nhắn méo mó, đau lòng nói: "Hạnh nhân của ta-"
Tô Mach:
Hai người xuống xe ngựa.
Tô Tiểu Tiểu kiểm tra mấy cây kim: "Có độc."
Tô Tiểu Tiểu giống như có điều suy nghĩ nói: "Gay cán bột rơi ra từ trong tay tiểu thái giám, tiểu thái giám lại do công chúa Huệ An phái tới... Chẳng lẽ Công chúa Huệ An muốn giết ta sao? Không đúng, nếu như nàng ta có ý định giết ta thì nàng ta đã không phản ứng như vừa rồi. Có điều gì đó không ổn với tên tiểu thái giám đó."
"Tiểu thái giám đó có vấn đề... Công chúa Huệ An đang gặp nguy hiểm.'...
"Be hạ, bệ hại!"
Toàn công công lảo đảo nhào vào, lập tức ngã xuống đất.
Cảnh Tuyên Đế cảm thấy ông ta rất phiền toái: "Bây giờ lại có chuyện gì vậy?"
Toàn công công nghẹn ngào nói: "Công chúa... không thấy Công chúa Huệ An đâu cả! Đào Hồng cũng bị đánh hôn mê-"
Cảnh Tuyên Đế lạnh lùng nói: "Ngươi mau nói rõ ràng!"
Làm sao Toàn công công có thể giải thích rõ ràng điều này? Ông ta vội vàng nhìn về phía ngự thư phòng: "Đào Hồng ở cửa, tiểu nhân kia biết chuyện này!"
Tiểu cung nữ được gọi là Đào Hồng bị dẫn vào ngự thư phòng.
Nàng ta quỳ phịch xuống đất, khóc lớn nói ra chuyện Công chúa Huệ An lén lút xuất cung.
"... Trên đường hồi cung, đột nhiên có người xông vào xe ngựa, đánh ngất nô tỳ, đến lúc nô tỳ tỉnh lại... Công chúa đã biến mất... Tiểu Trác Tử cũng biến mất...
Cảnh Tuyên Đế chỉ cảm thấy một trận chóng mắt ập đến.
Huệ An là nữ nhi mà ông ta thương yêu nhất, so với mấy hoàng tử đều được sung ái- Cảnh Tuyên Đế tức giận gầm gu nói: "Ai cho phép các ngươi mang công chúa xuất cung? Chuyện xuất cung ngoại trừ các ngươi, còn có ai biết không?"
Đào Hồng nức nở nói: "Công chúa phái Tiểu Trác Tử đi bắt nàng ta, còn tuyên bố... nếu nàng ta không thoái hôn sự với Vệ đại nhân, sẽ khiến nàng ta không thể ở lại kinh thành được nữa!"
Toàn bộ công công quá sợ hãi: "Trời, có thể do... là Công chúa Huệ An uy hiếp nàng ta, dưới cơn nóng giận nên nàng ta đã... bắt cóc Công chúa Huệ An?”
Phúc công công nhìn Toàn công công một cái, thật sự không thể chịu đựng được cách ông ta nói mà không suy nghĩ.
Cảnh Tuyên Đế vốn đã có mối thù với ba con Tô Thừa, bây giờ công chúa Huệ An mất tích, Tô Đại Nha lại có dấu hiệu phạm tội, lời của Toàn công công đã nói trúng lòng Cảnh Tuyên Đế.
Ông ta lập tức triệu Tần Thương Lan vào cung.
"Đại Nha không thể làm chuyện này! Bắt cóc công chúa? Cháu gái bảo bối của ta nếu thấy ai không vừa mắt, sẽ đánh ngay tại chỗ, coa cần phải lén lút bắt cóc không? Đây là làm điều hoàn toàn không cần thiết, uổng công vô ích hay sao!"
Tần Thương Lan hoàn toàn tin tưởng cháu gái của mình, bắt cóc làm gì? Đánh là xongl
Cảnh Tuyên Đế bị ông ấy làm cho tức ngất.
Cái gì gọi là thấy ai không vừa mắt, đánh ngay tại chỗ?
Huệ An là con gái của ông ta, là công chúa của một quốc gia, theo ý của Tần Thương Lan, là muốn đánh thì đánh hay sao?
Cảnh Tuyên Đế bị Vệ Đình làm cho chóng mặt, cảm giác chóng mặt vẫn chưa hết, lại bị Tần Thương Lan làm cho nghẹn, thật sự muốn phun máu mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận