Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2637: Một Hành Động Nhỏ 1

Chương 2637: Một Hành Động Nhỏ 1Chương 2637: Một Hành Động Nhỏ 1
Vân Tuyết thở hổn hển nhìn ông ta, vết thương trên người khiến nàng ta gân như không thể động đậy, môi mỏng trắng bệch.
Sau khi cao giọng nói một câu thì đầu óc lại choáng váng một lúc.
Lâu Bất Phàm nhìn chằm chằm Vân Tuyết không chớp mắt như thể muốn nhìn ra chút manh mối nào trên mặt nàng ta.
Vân Tuyết cũng biết phỏng đoán của mình vô cùng hoang đường, mà bây giờ thanh danh của nàng ta không được tốt, muốn lấy được lòng tin của Các chủ Thiên Cơ Các không phải chuyện dễ.
Nàng ta trịnh trọng nói: "Ta xin thê bằng mạng sống của hai nhi tử, ta không hề lừa bịp Lâu Các chủ!
Lâu Bất Phàm lại hỏi: "Chính tai ngươi nghe được Vân Lam gọi thành chủ là phụ thân sao?”
Vân Tuyết mấp máy: "Không nghe thấy."
Lâu Bất Phàm hơi ngửa ra sau, có vẻ ông ta cảm thấy lời nói của nàng ta không mấy đáng tin.
Vân Tuyết từ từ bình tĩnh lại, đợi mình khôi phục chút sức lực mới cất giọng vừa yếu ớt vừa kiên định: "Nhưng hôm nay ta nhìn thấy thành chủ ở Bách Hoa Cung, ông ta và 'cha của Vân Lam đánh nhau, dáng vẻ đó trông rõ ràng là đang tranh giành nhi tử. Còn nữa, ta đã bắt được thị nữ thiếp thân của Vân Sương, chính miệng nàng ta thừa nhận năm đó Vân Sương mang thai giả. Ta đã báo chuyện này cho tứ đại trưởng lão nhưng bọn họ không những không phế truất Vân Sương mà còn đuổi ta ra ngoài, đuổi tận giết tuyệt không cho ta đường sống. Nếu Vân Lam không phải cốt nhục của Vân Tịch thì sao tứ đại trưởng lão phải làm đến mức đó? Tại sao thành chủ lại làm như vậy?"
Lâu Bất Phàm nhíu mày: "Ý ngươi là sau đó thành chủ lại đến Bách Hoa Cung?"
Vân Tuyết khó hiểu: "Sau đó cái gì?"
Lâu Bất Phàm: "Không có gì."
Đích thân ông ta đã đưa thành chủ và Hạ Hầu Yên Ngữ lên xe ngựa.
Đáng ra thành chủ phải quay về phủ thành chủ mới đúng.
Nếu lời Vân Tuyết nói là sự thật, vậy thành chủ đi được nửa đường thì ném Hạ Hầu Yên Ngữ lại rồi rời đi.
Hôm nay thành chủ có rất nhiêu hành động khác thường, mà lại toàn bắt đầu sau khi Vân Lam xuất hiện.
Vân Tuyết nói: "Lâu Các chủ, Vân Sương và Vân Lam đều chướng ngại vật của chúng ta, chúng ta có thể hợp tác." "Hạ Hầu Nghi này không đơn giản!"
Tô Tiểu Tiểu dùng mười viên thức ăn cho chim đổi lấy tin tức vê Hạ Hầu Nghi từ chỗ Ngũ Hổ.
Lúc đầu chỉ định cho năm viên nhưng lúc đang vẽ bánh nướng thì Ngũ Hổ bị Vệ Lục Lang ấn xuống.
Vệ Lục Lang là kiểu người vừa lành sẹo đã quên đau, hoàn toàn không nhớ ai đã phản bội mấy huynh đệ bọn họ về chuyện đi thanh lâu.
Tô Tiểu Tiểu vuốt cằm: "Mỗi lần Ngô đại phu chữa bệnh cho ông ta đều mang một tờ giấy theo, ta có một suy đoán to gan thế này: Ngô đại phu là người cung cấp thông tin cho ông ta. Chúng ta chỉ cần theo dõi vị Ngô đại phu này thật chặt thì sẽ tìm ra kẻ phản bội ở Thiên Ngọc Đường và chứng cứ Thiên Cơ Các cấu kết với Hạ Hầu Nghi."
"Muội muội nói đúng lắm!" Tô Mạch đồng ý với muội muội vô điều kiện.
Tô Tiểu Tiểu híp mắt: "Muốn bảo vệ Lăng Vân thì phải giải quyết hết đám Hạ Hầu Nghi."
Vệ Lục Lang hỏi Ngũ Hổ: "Tại sao Lăng Vân lại chọc vào Hạ Hầu Nghi? Chẳng phải ông ta chỉ muốn đối phó với Vệ gia chúng ta sao?"
Tô Tiểu Tiểu lấy ba chén trà ra, một cái đại diện cho Hạ Hầu Nghi, một cái là Thiên Cơ Các, một cái là Lăng Vân.
"Giả thiết Hạ Hầu Nghi chính là thủ phạm thật sự đằng sau, mặc dù chúng ta không có chứng cứ nhưng tạm thời cả hai manh mối chỉ vào ông ta."
"Ừm"
Vệ Lục Lang hiểu chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận