Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1800: Bốn Đứa Nhỏ Ra Tay 1

Chương 1800: Bốn Đứa Nhỏ Ra Tay 1Chương 1800: Bốn Đứa Nhỏ Ra Tay 1
Trên đường được nâng trở về, Quế ma ma và Bích Nhi đã ngất xỉu.
Những hạ nhân còn lại thì không dám tới gõ cửa phòng bà ta.
Bà ta ngồi ở trong phòng một lúc lâu sau, nhìn cửa phòng không bị bất luận kẻ nào gõ, theo bản năng cầm kéo trên bàn.
Đang định cắt cái gì, bà ta lại ném nó trở về bàn.
Bà ta lại đỏ mắt.
Vẫn không có ai dám tiến lên quấy ray bà ta nổi giận đùng đùng mở cửa phòng: "Một đám các ngươi chết hết rồi sao?"
Bọn hạ nhân trợn mắt há hốc mồm mà nhìn bà ta.
Bà ta chưa bao giờ phát giận với hạ nhân, vẫn luôn là bộ dạng dịu dàng hiền đức.
Bà ta hít sâu một hơi, giọng điệu nhẹ nhàng hơn: "Đi nói với lão gia, nói là ta không thoải mái."
Hôm nay, bệnh điên của Trình Tang đột nhiên khỏi hẳn, cường thế trở về, đánh phủ đầu tất cả mọi người trong phủ.
Ngay cả Tạ Vân Hạc cũng khiếp sợ không thôi.
Tạ Vân Hạc và Trình Tang là phu thê nhiều năm, không nói là hiểu rõ tính tình của Trình Tang như lòng bàn tay, nhưng cũng biết một vài.
Phản ứng vừa rồi của Trình Tang... hơi quá sắc bén.
"Lão gia."
Thôi quản sự bưng một chén canh sâm đi vào: "Mấy ngày nay, lão gia bận rộn chuyện kinh doanh của Trình gia, cũng chưa ngủ được mấy giấc, lão gia uống chút canh sâm bồi bổ cơ thể đi."
Tạ Vân Hạc không nói gì.
Trình gia có hai quản sự.
Bàng quản sự là tâm phúc của Trình Liên, quản lý việc bên trong.
Thôi quản sự là tâm phúc của Tạ Vân Hạc, quản lý việc bên ngoài.
Chuyện của Trình Tang bên kia náo động rất lớn, toàn bộ Trình gia đều biết.
"Lão gia là đang suy nghĩ chuyện của phu nhân sao?" Thôi quản sự hỏi, đặt canh sâm chỗ tầm tay của Tạ Vân Hạc.
Tạ Vân Hạc nhìn canh sâm, hiển nhiên là không có khẩu vi.
Thôi quản sự nói: "Neu phu nhân thật sự đã khỏi hẳn, vậy thì lão gia cũng không cần lo lắng gì cả. Mấy năm nay, người vẫn luôn chăm sóc phu nhân rất cẩn thận tỉ mỉ, ngoài trừ chuyện cưới muội muội của phu nhân ra, người cũng không có sai lầm thứ hai để phu nhân bắt bẻ. Huống chỉ việc cưới nhị phu nhân cũng là do người suy xét vì đại cục, rốt cuộc cũng không thể làm cho Trình gia tuyệt hậu được.'
Vẻ mặt của Tạ Vân Hạc vẫn rất rối rắm.
Thôi quản sự nói tiếp: "Huống chỉ, ta thấy phu nhân đối đãi với lão gia cũng không giống như những người khác."
Vẻ mặt của Tạ Vân Hạc hơi đổi.
Thôi quản sự nói: "Hôm nay, phu nhân chỉ đánh phủ đầu nhị phu nhân, nhưng đối với lão gia người lại chỉ giận dữ một chút, ta nghĩ, nhất định là trong lòng phu nhân vẫn có lão gia người. Chỉ là phu nhân giận lão gia việc người cưới người khác, ái hận đan xen, nhưng chỉ cần phần tình nghĩa nãy vẫn còn, người và phu nhân vẫn có cơ hội nối lại tình xưa."
'Lão gia.
Nha hoàn ngoài phòng bẩm báo: "Phu nhân cảm thấy không khỏe, mời lão gia qua đó một chuyến."
"Vị phu nhân nào?" Thôi quản sự hỏi.
Nha hoàn cũng nghe nói đến chuyện Trình Tang tỉnh táo, run giọng bẩm báo: "Nhị, Nhị phu nhân.
Trước hôm nay, không ai dám ở trước mặt gọi bà ta là nhị phu nhân cả, nhiều nhất là gọi Trình Tang là đại phu nhân, gọi Trình Liên là phu nhân.
Tạ Vân Hạc nhíu mày.
Không ai biết trong lòng ông ta nghĩ gì.
Trình Liên ngồi ở trong phòng chờ đợi, đợi khoảng chừng nửa canh giờ cũng không thấy có người lại đây.
Trái tim bà ta dần cảm thấy lạnh lẽo.
'Lão gia"
Tiếng thỉnh an xen lẫn vui mừng của nha hoàn bên ngoài vang lên.
Con ngươi ảm đạm của bà ta rực rỡ hẳn lên, nhìn gương đồng sửa sang lại trâm bạc trên búi tóc, đứng dậy nghênh đón.
Bạn cần đăng nhập để bình luận