Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2333: Đánh Toi Bời 2

Chương 2333: Đánh Toi Bời 2Chương 2333: Đánh Toi Bời 2
Hắn ta có thể chấp nhận bà ấy vẫn luôn làm một thái hoàng thái hậu cao cao tại thượng.
Nhưng hắn ta không thể chịu đựng được nam nhân khác xuất hiện bên cạnh bà ấy.
Bà ấy không phải là của hắn ta, thì cũng không thể là của bất kỳ một ail
"Ngươi biết không? Từ năm mười mấy tuổi ta đã ngưỡng mộ ngươi, tại sao ngươi lại muốn giao mình cho người khác?"
"Tại sao không thể quay đầu nhìn ta?"
Bạch Hi Hòa lớn tiếng nói: "Ngươi làm đau ta rồi, Tiêu Thuấn Dương!"
Tiêu Thuấn Dương hơi ngây người, nhìn về phía cổ tay bị mình giữ chặt.
Quả thật đã bị hắn ta siết đến nỗi có chút sưng đỏ.
Hắn thoáng thả lỏng một chút, nhưng vẫn đè lên bà ấy.
Bạch Hi Hòa nức nở nói: "Tiêu Thuấn Dương, đây chính là sự ngưỡng mộ và yêu thích của ngươi sao? Không chút kiêng ky tổn thương ta, ép buộc ta, làm những chuyện mà ta không tình nguyện!"
Tiêu Thuấn Dương nói: "Ta sẽ đối xử tốt với ngươi, chờ đến khi ta đoạt lấy hoàng vị, ta sẽ phong ngươi làm hoàng hậu.
Bạch Hi Hòa lạnh lùng quay mặt đi.
Tiêu Thuấn Dương cưỡng ép bà ấy quay mặt lại, khiến cho bà ấy nhìn mình.
Bạch Hi Hòa chán ghét nhắm mắt lại.
Tiêu Thuấn Dương nổi giận, hung hăng cúi xuống hôn lên môi bà ấy.
Nước mắt tuyệt vọng rơi xuống từ khóe mắt của Bạch Hi Hòa.
Tiểu Doãn Tử hận đến nỗi muốn giết người.
Tiêu Thuấn Dương đáng giết ngàn đao!
Ngươi lại dám sỉ nhục thái hoàng thái hậu như thết
Cứu mạng!
Người đâu!
Lạch cachl
Ván giường bên trong đột nhiên bị một lực rất mạnh đẩy ra.
Một bóng người tráng kiện bỗng nhiên nhảy ra, một cước đạp lên ngực Tiêu Thuấn Dương, đạp mạnh hắn ta xuống đất!
Tô Thừa nhìn thoáng qua Bạch Hi Hòa quần áo không chỉnh tê, định kéo chăn đắp lên cho bà ấy. Lại nghĩ tới cái chăn cũng bị tên súc sinh kia chạm vào, ông cởi ngoại bào của mình ra phủ lên người bà ấy.
Sau đó hai ba bước nhảy xuống giường, đưa tay buông trướng mạn màu vàng sáng hai bên xuống.
“Tên súc sinh nhà ngươi!"
Tô Thừa sải bước đi đến, nắm chặt cổ áo Tiêu Thuấn Dương, hung hăng đấm cho hắn ta một đấm!
Trước đó Tiêu Thuấn Dương ăn một cước, lại bị đánh một quyền, trong nháy mắt đã tỉnh rượu kha khá.
Hắn ta lau đi vết máu ở khóe miệng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Tô Thừa: "Đứa con hoang đó là của ngươi? Ta còn tưởng gian phu là ai, thì ra là ngươi! Nàng ta đúng là bị mù rồi!"
Thế mà lại là tên góa vợ như hộ quốc công!
Con trai con gái của ông ta đều đã lớn như vậy rồi!
Tô Thừa tức điên lên: “Cái gì mà con hoang với không con hoang? Miệng ngươi ăn nói sạch sẽ một chút cho lão tử!"
Tô Thừa lại lần nữa nhào về phía Tiêu Thuấn Dương.
Tiêu Thuấn Dương cũng sẽ không ngốc mà chờ bị đánh.
Rất nhanh hai người lao vào đánh nhau.
Tô Thừa đã không phải là Tô Thừa khi vừa mới đến kinh thành nữa.
Lúc Tần Thương Lan có ở đây, mỗi ngày đều dạy võ công co ông.
Sau khi Tần Thương Lan xuất chinh, do lão hầu gia tiếp quản.
Không có một ngày nào Tô Thừa không khắc khổ tập võ.
Huống hồ hôm nay Tiêu Thuấn Dương đã hoàn toàn chọc giận ông.
Không chỉ là bởi vì đối phương là Bạch Hi Hòa, mà tất cả nữ tử trên đời này đều không nên bị sỉ nhục như vậy!
Mỗi một quyền của ông đấm đến tận thịt, không chút nương tay.
Hơn một năm trước Tiêu Thuấn Dương đã từng thấy thân thủ của hộ quốc công.
Hộ quốc công của khi đó e là ngay một ngón tay của hắn ta cũng không chống lại được.
Không ngờ rằng, hộ quốc công của hiện tại lớn mạnh quá nhiều.
Tô Thừa cũng không phải không bị thương.
Ông đánh một cách liều mạng, hoàn toàn không né tránh, bị Tiêu Thuấn Dương đấm cho mấy đấm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận