Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2642: Bảo Vệ, Hành Ha Can Ba 4

Chương 2642: Bảo Vệ, Hành Ha Can Ba 4Chương 2642: Bảo Vệ, Hành Ha Can Ba 4
Một lúc sau, thị vệ dẫn nhóm người Tô Tiểu Tiểu vào trong phủ thành chủ.
Ngay cả Cầu lão cũng đi cùng, ông ta còn đi từ xe ngựa của Bách Hoa Cung xuống.
Chuyện này không bình thường chút nào, tiếc là chẳng ai dám hỏi.
Hạ Hầu Yên Ngữ chặn đường nhóm người ở trước cửa tẩm điện của Hạ Hầu Khanh.
Nàng ta ngạc nhiên nhìn Cầu lão: "Cầu trưởng lão, sao ông lại đi cùng bọn họ?”
Hôm qua cả cái đảo này đều biết hết chuyện Bách Hoa Cung kết thông gia với Nhiếp gia.
Nhiếp bà bà và Nhị công tử Bách Hoa Cung, Nhị thiếu phu nhân cùng nhau xuất hiện không hề kỳ lạ nhưng Cầu trưởng lão không thân cũng chẳng quen bọn họ.
Không đúng, Cầu trưởng lão và quỷ bà bà không hợp nhau, trên đảo còn có lời đồn nói quỷ bà bà vẫn luôn muốn lấy mạng Cầu trưởng lão.
Hạ Hầu Yên Ngữ càng nghĩ càng thấy kỳ lạ.
Nhiếp bà bà thong thả nói: "Ta tới để gặp thành chủ, tình cờ gặp khách khanh trưởng lão của các ngươi nên tiện thể cho ông ta đi nhờ một đoạn."
Hạ Hầu Yên Ngữ nửa tin nửa ngờ, lại hỏi: "Các ngươi đến tìm cha ta làm gì?"
Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói: "Chúng ta đến đây làm gì còn phải báo cáo với ngươi sao?"
Hạ Hầu Yên Ngữ kiêu căng đáp: "Ta là Đại tiểu thư của phủ thành chủ, ngươi thấy có cần báo cáo với ta không?”
Tô Tiểu Tiểu: "Không cần."
Hạ Hầu Yên Ngữ sam mặt: "Ngươi..."
Lúc này, tâm phúc của thành chủ đi ra, người nọ khách khí nói với bọn họ: "Nhiếp bà bà, Nhị công tử, Nhị thiếu phu nhân, Cầu trưởng lão, mời vào trong."
Tô Tiểu Tiểu ngẩng cao đầu, kiêu ngạo đi vào tẩm điện của Hạ Hầu Khanh.
Hạ Hầu Yên Ngữ cũng muốn đi vào nhưng tâm phúc lại nói:
"Đại tiểu thư, thành chủ không truyền triệu ngài."
Hạ Hầu Yên Ngữ liếc nhìn bóng lưng phách lối của Tô Tiểu Tiểu rồi lạnh lùng mắng: "Tiểu nhân đắc chí!"
"Ai da...'
Tô Tiểu Tiểu đột nhiên hét lên, loạng choạng nghiêng người, hai chân lảo đảo, cả người cắm thẳng xuống đất.
Vệ Đình kịp thời đỡ được nàng: "Nương tử, sao lại bất cẩn thế?"
Tô Tiểu Tiểu quay đầu lại, chỉ vào Hạ Hầu Yên Ngữ nói: "Không phải ta không cẩn thận! Là nàng ta đánh lén ta!"
Hạ Hầu Yên Ngữ nhíu mày: "Đừng có ngậm máu phun người! Ta đánh lén ngươi bao giờ?"
Tô Tiểu Tiểu đáp: "Rõ ràng vừa nấy có người ném hòn đá nhỏ vào người ra, không phải ngươi thì còn ai nữa?”
Lúc này, Hạ Hầu Khanh nghe thấy ồn ào cũng đi ra ngoài.
Ông ta nghiêm nghi liếc nhìn một lượt: "Xảy ra chuyện gì?"
"Chat"
Hạ Hầu Yên Ngữ đẩy người tâm phúc trước mặt nàng ta ra rồi tủi thân chạy đến trước mặt Hạ Hầu Khanh: "Cuối cùng người cũng đi ra rồi, Ngữ Nhi lo lắng cho người suốt cả đêm!"
“Ta có chút việc."
"Sao cha lại đeo mặt nạ?”
Tất nhiên là vì cha ngươi bị cha chồng ta đánh!
Tô Tiểu Tiểu cố gắng làm ra vẻ yếu đuối, dùng hết kỹ năng diễn xuất cả đời của mình vào lúc này.
Hạ Hầu Khanh không trả lời Hạ Hầu Yên Ngữ mà nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
Vì áy náy đối với Lăng Vân nên Hạ Hầu Khanh cũng có vài phần tâm lý bồi thường với người bên cạnh hắn ta.
Ông ta nhẹ giọng hỏi thăm: "Ngươi sao vậy?"
Tô Tiểu Tiểu cáo trạng như thật: "Nàng ta đánh ta!"
Hạ Hầu Yên Ngữ nghiêm túc phản bác: "Ta không đánh!"
Tô Tiểu Tiểu hùng hồn nói: "Ngươi có, ngươi còn mắng ta tiểu nhân đắc chí! Hôm qua ở ngoài Minh Hà Điện ngươi đã chế giễu Đại ca ta đủ kiểu, hôm nay huynh ấy không có ở đây thì ngươi lại bắt nat tai"
Vẻ mặt Hạ Hầu Khanh lạnh như băng, ông ta trầm giọng nói với Hạ Hầu Yên Ngữ: "Ngươi chế giễu Văn Lãm?"
"Cha, ta không co
Hạ Hầu Yên Ngữ không biết tại sao cha mình là có phản ứng lớn như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận