Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1777: Vào Thánh Nữ Điện 2

Chương 1777: Vào Thánh Nữ Điện 2Chương 1777: Vào Thánh Nữ Điện 2
Trình Thanh Tuyết khinh thường nói: "Ngươi có gì mà đắc ý? Chỉ với mấy thứ lời ngon tiếng ngọt dỗ cho đại nương ta hài lòng, ngươi cho rằng có thể dỗ được bao lâu? Đại nương ta phát bệnh một lần thôi là đã có thể quên sạch các ngươi!"
Đại nương cũng đã từng thích mấy người nha hoàn, kết quả là, đại nương vẫn sẽ không nhớ nổi bọn họ.
Tô Tiểu Tiểu cười nhạt: "Con người thân tình là nhờ tấm lòng, các ngươi chỉ muốn dỗ dành ngoại tổ mẫu của ta, nhưng trong lòng không thật sự mong đợi bà ấy khoẻ lại, đương nhiên bà ấy sẽ không nhớ đến các ngươi."
Trình Liên vẫn không bị khiêu khích, bà ta quay sang nhìn Tô Tiểu Tiểu, vẻ nghiêm mặt nói: "Ta không quan tâm mục đích ngươi đến Trình gia là gì, ngươi không được phép làm gì tổn thương tới tỷ tỷ ta nếu không. Trình gia sẽ không bỏ qua cho đám người các ngươi, Thanh Tuyết, chúng ta đi thôi!"
Mi Cơ đi tới, thè lưỡi: "Thật là buồn nôn, quan tâm đến tỷ tỷ mình như thế, vậy tại sao bà ta còn ngủ với nam nhân của tỷ tỷ mình chứ”
"Không lật dây nữa à?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Mi Cơ bất đắc dĩ nói: "Bà ấy không chơi nữa."
Trình Tang lật mãi không thắng được, liên tục thất bại, ngôi xổm dưới đất để chọc tổ kiến.
Tô Tiểu Tiểu khựng lại một chút, đi tới ngồi bên cạnh bà ấy: "Nương, người còn nhớ trước đây đã xảy ra chuyện gì không?"Chuyện gì thế?”
"Ừm... chuyện Thánh Nữ điện."
Nàng vốn muốn hỏi chuyện Trình Liên, nhưng đột nhiên lại mềm lòng, không muốn kích thích bà ấy.
Quái thật, tại sao mình lại mềm lòng với một người xa lạ chứ?
"Thánh Nữ điện..." Trình Tang đưa mắt nhìn trời, ra sức hồi tưởng: "Nhớ, là một nơi rất lớn, có rất nhiều nữ nhân."
Ánh mắt Tô Tiểu Tiểu sáng ngời: "Con muốn tới Thánh Nữ điện."
Trình Tang cau mày: "Sao con lại muốn đến đó? Ở đó không vui đâu."
"Nương đã từng tới đó chứ?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Trình Tang lại suy nghĩ một hồi: "Đã từng đến vài lần, chán muốn chết."
Tô Tiểu Tiểu vội vàng hỏi: "Nương tới đó thế nào?"
Trình Tang nói: “A Tuệ, A Tuệ đưa ta đi.'
"A Tuệ cũng có thể đưa con đi chứ?" "Không thể."
"Tại sao?"
"Nàng ta chết rồi."
Tô Tiểu Tiểu và Mi Cơ âm thầm thở dài một hơi.
Cơ hội cứ vậy bị dập tắt.
Người tên A Tuệ này, có thể đưa người vào Thánh Nữ điện, chắc hẳn cũng là người đến từ Thánh Nữ điện, hơn nữa địa vị còn không thấp.
Thật đáng tiếc là đã mất, nếu không thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều.
Khi hai người nghĩ mãi không ra, Bàng quản sự đã đến.
Mi Cơ dùng cơ thể chặn trước cửa, tức giận hỏi: "Ngươi tới đây làm gì?"
Mặc dù Bàng quản sự coi thường hai kẻ lừa đảo đến từ nông thôn này, nhưng đứng trước khuôn mặt quyến rũ yêu kiều bẩm sinh của Mị Cơ, ông ta thật sự không thể cứng rắn được.
Ông ta ho nhẹ một tiếng, trịnh trọng nói: "Lão gia bảo ta đưa tiểu thư nhà ngươi đến Thánh Nữ điện."
"Hả?" Mi Cơ ngạc nhiên.
Tô Tiểu Tiểu cũng hơi kinh ngạc, rõ ràng là Tạ Vân Hạc vừa mới trưng ra dáng vẻ có chết cũng không cho nàng tới Thánh Nữ điện, chưa đầy nửa ngày, ông ta thật sự đã đổi ý sao?
Bàng quản sự không kiên nhẫn nói: "Có đi không? Không đi thì ta sẽ chuyển lời cho lão gia."
"Đi
Tô Tiểu Tiểu nói.
"Vi Vi đi đâu vậy?" Trình Tang gấp gáp ôm lấy cánh tay Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu khẽ nói: "Con ra ngoài làm chút việc, trở vê sẽ mang đồ ăn ngon cho nương."
Trình Tang ôm riết không buông: "Ta không cần đồ ăn ngon! Ta chỉ muốn Vi Vị! Vị Vi đừng dil Đừng bỏ lại tai"
Tô Tiểu Tiểu an ủi nói: "Con không bỏ người lại, con đi một lát sẽ trở lại."
Trình Tang lo lắng đến mức viên mắt đã đỏ hoe: "Nếu con không quay lại thì sao? Nếu ta không thể tìm thấy con nữa thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận