Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2515: Sát Chiêu Của Sư Hồ 1

Chương 2515: Sát Chiêu Của Sư Hồ 1Chương 2515: Sát Chiêu Của Sư Hồ 1
Nhưng thực lực của họ đều không thể khinh thường.
Hai người lần lượt nhảy lên mái nhà, một trước một sau vây Cung chủ lại.
Tử Y Hầu bình tĩnh nói: "Hoà thường, Cung chủ là của ta. Ta khuyên ngươi đừng nên tranh cùng ta.'
Kim Cương La Hán hừ lạnh: "Quyền của ai mạnh hơn thì có thể giết chết bà ta!"
Thất Tuyệt Đồng Tử nhìn ba người họ với ánh mắt ghen tị.
Hỉ Đồng Tử nói: "Hai người các vị hạ thủ lưu tình, để cho bảy người chúng ta cùng Vân cung chủ còn có cơ hội bàn luận võ nghệ."
Tử Y Hầu nhảy lên, rút kiếm tấn công Vân Sương: "Ta sợ là còn không đủ phần cho các ngươi!"
Độc Tiên Nhi vặn vẹo vò tóc: "Ồ, kẻ muốn tranh đoạt đầu của Vân Sương nhiều như vậy, Ngũ Độc Giáo chúng ta không tham gia náo nhiệt đâu, các ngươi từ từ chiến đấu đi! Ta đi nơi khác!"
Cung chủ cau mày.
Bỏ qua đòn tấn công của Tử Y Hầu, bà bất ngờ bắn phi tiêu hoa lê trong tay về phía Độc Tiên Nhi.
Nhìn thấy trường kiếm của Tử Y Hầu sắp rơi xuống vai mình.
Kengl
Một thanh kiếm sáng lánh lạnh chặn lại kiếm của Tử Y Hầu.
Tử Y Hầu cau mày: "Cơ Đường chủ? Ý của ngươi là gì?"
Cơ Minh Lâu không nói gì.
Nhưng cách hắn ta vẫn luôn im lặng cho thấy rằng hắn ta muốn bảo vệ Cung chủ.
Cung chủ lười quan tâm đến chuyện này, phi tiêu của nàng đã bị Độc Tiên Nhi kéo một đệ tử của Ngũ Độc Phái ra thay mình chặn lại.
Người này tàn nhãn và rất giỏi sử dụng độc dược, nhất định không được phép đến gần Vân Lam cùng ba đứa nhỏ!
Tuy nhiên, ngay khi bà chuẩn bị đuổi kịp Độc Tiên Nhi thì Kim Cương La Hán đã bay xuống từ trên trời và chặn đường bài
Cơ Minh Lâu ở trên mái nhà nhìn Kim Cương La Hán đuổi theo Vân Sương, nhíu mày thật sâu.
Vân Sương tiêu hao quá nhiều nguyên khí, chỉ sợ nội lực không còn bao nhiêu để đối phó Kim Cương La Hán.
Hắn ta quay người định bay xuống thì bị một kiếm của Tử Y Hầu chặn lại. Tử Y Hầu bình tĩnh hỏi: "Cơ Đường chủ, mời nói rõ ràng trước tiên. Ngươi muốn giết Vân Cung chủ, hay là đi cứu Vân Cung chủ?"
Cơ Minh Lâu lạnh lùng nói: "Ngươi hỏi làm gì?"
Tử Y Hầu tùy ý nói: "Nếu ngươi đi giết Cung chủ, ta sẽ cùng ngươi tranh đấu công bằng. Nếu ngươi đi cứu người, ta sẽ không buông tha cho ngươi!"
Cơ Minh Lâu khinh thường cười lạnh: "Ngươi muốn ngăn cản ta bằng cái gì?"
Tử Y Hầu cười ngạo nghễ: "Nếu là trước đây thì có lẽ ta không ngăn cản được, nhưng Cơ Đường chủ và Vân Cung chủ đã chiến đấu lâu như vậy, các ngươi khẳng định đã tiêu hao không ít khí lực. Để ta đoán xem, chắc là còn lại một nửa phải không?”
Cơ Minh Lâu nắm chặt kiếm trong tay: "Cho dù chỉ còn lại một nửa, ngươi cũng không thể động được!"
Tử Y Hầu cười lạnh: "Thật thế sao? Vậy thì chỉ có thể mời Cơ Đường chủ thử Tử Tinh Kiếm này của tal"
Nói xong hắn ta liền dùng kiếm chém Cơ Minh Lâu.
Cơ Minh Lâu giơ kiếm ra chặn lại, nhưng bị ép lùi về sau, dẫm lên gạch ngói vỡ nát đến tận mép mái nhà trước khi hắn ta kịp dừng lại.
Nụ cười của Tử Y Hầu càng sâu thêm: "Xem ra nội lực của Cơ Đường chủ còn chưa đến một nửa!"
Hắn ta kiễng chân và bay lên không trung một lân nữa.
Cơ Minh Lâu nghiêng người, đẩy Tử Linh Kiếm ra.
Lưỡi kiếm cào vào cổ tay hắn, để lại vết chém nông trên cổ tay.
Tử Y Hầu nhìn vết máu trên cổ tay hắn ta, nhếch môi: " Cơ Đường chủ, ta đã đánh giá thấp ngươi rồi, đột nhiên cảm thấy đánh bại ngươi so với giết Vân Sương còn thú vị hơn."
Sát Nô kia vẫn luôn phục kích trong bóng tối, hắn ta chưa bao giờ rời tay khỏi chuôi kiếm.
Giữ, thả ra, giữ lại, lại thả ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận