Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 184: Bênh Vực Người Mình 3

Chương 184: Bênh Vực Người Mình 3Chương 184: Bênh Vực Người Mình 3
Bọn họ không nghĩ tới có thể chia được nhiều như vậy, vốn tưởng rằng sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, một đồng tiên cũng không mang đi —
Hai người làm tính toán xấu nhất.
Trong lòng Tiểu Ngô thị hiểu rõ, nếu hôm nay không phải Tô Bàn Nha, bọn họ thật sự nửa đồng tiền cũng không được chia.
Kế tiếp chính là viết bằng chứng, công việc chuyển nhà, Tô Tiểu Tiểu là ác bá, đương nhiên không thể ở lại giúp Tiểu Ngô thị, như vậy sẽ bị phát hiện.
Nhưng, ngay ở lúc nàng xoay người đi ra ngoài, bị lí chính gọi lại.
"Đại Nha, ta nhớ rõ... Tướng công ngươi biết viết chữ, có thể để hắn hỗ trợ viết không?"
Phân gia không phải miệng nói suông vài câu, sang tên đồng ruộng và nhà ở, đều cần nha môn làm thủ tục, hơn nữa cụ thể ở riêng như thế nào, cũng cần giấy trắng mực đen viết xuống, để tránh ngày sau xảy ra gút mắt.
"Được rồi." Tô Tiểu Tiểu hào phóng đồng ý: 'Mặt mũi của lí chính, Tiểu Tô gia chúng ta là phải cho!"
Trong lòng lí chính rất an ủi
Tô Tiểu Tiểu đi tìm Vệ Đình nói đại phòng Lưu gia ở riêng thành công, chủ yếu là khoe ra trí tuệ của mình.
Nàng ngồi ở đối diện Vệ Đình, khuỷu tay gác ở trên bàn, hai tay chống cằm, thần khí nói: "Thế nào? Ta lợi hại chứ? Ta đã nói biện pháp này có thể được!"
Nàng chính là dùng giấy nợ giả thúc đẩy chuyện ở riêng.
Vệ Đình ha ha nói: "Ngươi cũng chỉ có thể hù dọa những người nhà quê đó, nếu thật sự cầm đi nha môn so dấu tay, là sẽ lòi."
Tô Tiểu Tiểu hừ nói: "Ta chính là đánh cuộc bọn họ sẽ không nháo đi nha môn!"
Vui đùa cái gì vậy, Thẩm Xuyên đều là đưa nàng ra, hương thân nào sẽ cảm thấy nàng đang nói dối?
Ý thức pháp luật của các hương thân trong thôn cũng không mạnh, thật sự muốn chứng thực cũng là đi tìm Thẩm Xuyên chứng thực, mà Thẩm Xuyên nhất định sẽ không vạch trân nàng!
Vệ Đình câm giấy bút, bắt đầu viết công việc cụ thể ở riêng.
Hắn chưa thấy nữ nhân nào, một chút cũng không để bụng thanh danh của mình, như người khác mắng nàng như thế nào cũng không liên quan, nói nàng là ác bá, nàng coi như là tiểu ác bá.
Còn... Khoe khoang đắc ý. Ngốc sao?
Cũng không, hôm nay vừa ra chiêu này tuyệt đối không phải thông minh nhỏ, nàng nhìn thấu lòng người, gọi nàng một câu đa mưu túc trí cũng không quá.
Không ngu ngốc sao?
Trên người nàng lại có một tia ngu ngốc vì người bên cạnh thiêu thân lao đầu vào lửa.
"Viết xong chưa? Viết xong ta lấy đi!" Tô Tiểu Tiểu câm công văn trên bàn lên, lắc đầu nhỏ, hùng dũng oai vệ đi ra ngoài!
Không bao lâu, ba tiểu đậu đỉnh lại đây tìm phụ thân.
Bọn họ muốn cho phụ thân viết chữ ở trên ngón tay của mình.
Vệ Đình nhìn ngón tay mấy người bao thành bánh chưng, khóe miệng hung hăng co rút.
Sao nha đầu kia làm gì các con cũng đều phải học?
Hắn đương nhiên biết ba tiểu tể tử không bị thương, bị thương nàng sẽ nói.
"Viết cái gì?" Hắn hỏi.
"Không biết." Tiểu Hổ nói.
Vệ Đình suy nghĩ, viết tên ba người ở trên băng gạc— Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ.
Ba người vung đầu nhỏ, hùng dũng oai vệ đi ra ngoài!
Vệ Đình: "..."
Người nha môn trở về ăn tết, làm thủ tục đến năm sau, công văn ở riêng viết đến rõ ràng, ở dưới chứng kiến của lí chính, Lưu Sơn và Lưu Bình ký tên ấn dấu tay.
Chuyện này cũng coi như được với trần ai lạc định.
Xem xong náo nhiệt rồi, các hương thân cũng tan.
Lưu Bình và Tiểu Ngô thị không gánh bêu danh, nhưng người Lưu gia gặp phê bình không ít.
Lúc trước khi ôn ào ở riêng, không quan tâm là ai sai lớn nữa, gần như là nghiêng về một bên bổn gia, ở riêng đi sống một mình còn không bị chọc cột sống, cũng chỉ có Lưu Bình và Tiểu Ngô thị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận