Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2873: Khát Khao Muốn Sống Của Cẩn Ca Ca 2

Chương 2873: Khát Khao Muốn Sống Của Cẩn Ca Ca 2Chương 2873: Khát Khao Muốn Sống Của Cẩn Ca Ca 2
Hạ Hầu Tranh nắm chặt nắm đấm: “An thành chủ hiện đang ở đâu?”
Tạ Cẩn Niên bình tính nhẹ nhàng liếc nhìn hắn một cái: “Vậy là các người còn chưa có được ấn thành chủ."
Hạ Hầu Tranh lạnh lùng nói: “Đừng quá kiêu ngạo, có hay không có thành chủ ấn, sớm muộn gì thúc công cũng sẽ thống trị toàn bộ hòn đảo! Đệ nên sáng suốt, đừng ở đây mà giả vờ điên dại, nói cho ta biết tung tích của ấn thành chủ, có lẽ ta có thể cho đệ một cái giải quyết sảng khoái! Với lại... Họ không dám động vào đệ, không thể hiện ta cũng không dám”
Tạ Cẩn Niên lạnh lùng nhìn hắn.
Hạ Hầu Tranh rút ra con dao găm lạnh lẽo, dùng lưỡi dao vỗ nhẹ nhàng lên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn: “Ta sẽ lột từng miếng từng miếng thịt của đệ để nấu chín rồi cho đệ ăn.”
Một tia lạnh lùng lướt qua trong mắt Tạ Cẩn Niên.
Hạ Hầu Tranh cười mỉa mai: "Suy nghĩ xong chưa?"
Tạ Cẩn Niên quay người, lạnh lùng nói: "Ấn thành chủ đang ở Sát Thủ Minh, huynh muốn lấy thì tự mình đi lấy đi!"
Hạ Hầu Tranh cau mày: "Sao ấn thành chủ lại có thể ở Sát Thủ Minh được?"
Tạ Cẩn Niên nói: "Ngoại trừ Sát Thủ Minh ra, còn có ai có thể nắm giữ ấn thành chủ?”
Hạ Hầu Tranh im lặng.
Sát Thủ Minh là thủ lĩnh của tứ đại môn phái và thực lực của tổ chức hùng mạnh nhất trên đảo, đừng thấy lần thi đấu Đại hội Võ thuật đã thua thảm hại này, sự thật sức mạnh trung bình của các đệ tử Sát Thủ Minh là vượt xa những đối thủ khác của các đại môn phái lớn.
Ngoài ra, Sát Thủ Minh cũng là đại phái khó vào nhất trên đảo và có một kẻ phản đồ tên là Vân Tuyết trong Bách Hoa Cung.
Về phần Sát Thủ Minh, Hạ Hầu Nghi đã âm thầm bí mật thử nhiều lần nhưng vẫn không thể kéo vào doanh trại của mình.
Điều này không phải quan sát xem Giang Quan Triều có bao trung thành với Hạ Hâu Khanh, mà là vì người này không thèm tham gia tranh chấp trên đảo và một lòng chỉ muốn trở thành người thiên hạ đệ nhất.
Nếu không phải Hạ Hầu Khanh đích thân ra lệnh thì hắn sẽ tuân theo, nếu không ra lệnh thì hắn sẽ vui vẻ giả chết. Nghĩa phụ hẳn cũng hiểu điều này, tại sao lại giao ấn thành chủ cho hắn?
Hạ Hầu Tranh bán tín bán nghi nhìn Tạ Cẩn Niên: "Đệ nói dối."
Tạ Cẩn Niên không nhạt không nhạt bình tĩnh nói: "Nghĩa phụ sớm đã biết dã tâm của thúc công nên trước khi đến gặp thúc công đã lưu giữ một việc, ông ấy cho người đem ấn thành chủ gửi đến Sát Thủ Minh, đồng thời cũng có một bản văn thư người kế thừa, sợ rằng xảy ra chuyện ngoài ý muốn với mình."
Hạ Hầu Tranh hưng phấn nói: "Người thừa kế là..."
Tạ Cẩn Niên nói: "Đương nhiên không phải huynh, cũng không phải đệ."
Hạ Hầu Tranh nắm chặt nắm đấm: Vân LẫmI
Hắn nghiến răng nghiến lợi: "Vậy tại sao Sát Thủ Minh lại thờ ơ với việc thúc công ta lên chức thành chủ?"
Tạ Cẩn Niên nói mà không thay đổi vẻ mặt: 'Huynh cho rằng nghĩa phụ ngu ngốc như vậy sao? Nếu Sát Thủ Minh đã biết, mọi người cũng sẽ biết được không xa. Chiếc hộp được niêm phong, Sát Thủ Minh cũng không biết nghĩa phụ nhờ họ thay mặt ông ấy giữ cái gì, đệ đoán nghĩa phụ vẫn chưa kịp giao cho Vân Lẫm.
Hạ Hầu Tranh lúc này đã tin được bảy tám phần: "Ý của đệ là... Vân Lãm cũng không biết chuyện này?"
Tạ Cẩn Niên hừ một tiếng: "Nếu hắn biết, đến phiên mọi người chiếm phủ thành chủ sao?"
Câu chuyện này được lên kế hoạch thiên y vô phùng, thậm chí tất cả những phần khó hiểu đều được giải thích một cách hợp lý.
Nhưng Hạ Hầu Tranh vẫn bảo lưu một chút hoài nghi cuối cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận