Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 310: Thi Thố Tài Năng 2

Chương 310: Thi Thố Tài Năng 2Chương 310: Thi Thố Tài Năng 2
Đầu bếp đang nếm thử hương vị bỗng khựng lại, đầu lưỡi cẩn thận nhấm nháp, như thể nhận ra được gì, ông ta vơ lấy cái muỗng nhỏ bên cạnh rồi đập nát quả trứng đường.
Một màn khó tin đã xảy ra.
Trong trứng đường lại có một miếng điểm tâm hình con hổ nhỏ đang nằm sấp.
Thân hổ vàng nhạt, đầu và đuôi được vẽ bằng nước đường màu nâu để ra các đường văn.
Nó to bằng bàn tay, trông rất sống động, mềm mại đáng yêu.
Vương gia tiểu công tử cầm tỉnh con hổi
Tuyệt.
Món điểm tâm này rất tuyệt vời!
Chưa nói đến hương vị, chỉ riêng ngụ ý và hình thức đã bỏ họ mấy con phối
Sau khi nếm qua hương vị, ba người không thốt ra được câu giảo biện nào!
Điểm tâm hổ làm bằng bột bắp, nhân bên trong là tương hoa quả do Tô Tiểu Tiểu tự chế biến, trộn với một thìa tương đậu phộng nhỏ do Vệ Đình giã, vị chua ngọt, tinh tế phảng phất mùi thơm thoang thoảng của đậu phông.
Hương vị nhiều lớp, kết cấu phong phú, chính phụ rõ ràng.
Ba người cam bái hạ phong!
Tam phu nhân hãnh diện, bị nhị phòng đè ép nhiêu năm, mà nay xem như tìm được thể diện trước mặt đại ca, đại tẩu.
Bà ấy cười rạng rỡ: "Nhị tẩu, nếu không có việc gì thì ta đi trước đây, Nhị tẩu cũng đi làm việc đi, chúng ta đừng ở đây quấy rây Tô cô nương và Tô tiểu huynh đệ làm điểm tâm."
Nhị phu nhân như con gà trống đấu bại, nổi giận đùng đùng rời dil
Tam phu nhân cười nói: "Mời các ngươi đúng là không sai, làm điểm tâm cho tốt nhé, giá thương lượng ban đầu sẽ không thay đổi, mặt khác, cứ làm nhiều điểm tâm hơn, ta lại tăng giá mười lượng!"
"Không cần tăng giá đâu...' Tôn chưởng quầy khách sáo thôi, sao có thể không cần thật?
Mười lượng bạc không là gì với Vương gia, chút bạc này Tam phu nhân vẫn lấy ra được.
"Cứ quyết định vậy đi." Tam phu nhân lại khen Tô Tiểu Tiểu vài câu rồi xoay người tới phòng lớn gặp đại ca đại tẩu.
Tôn chưởng quầy vừa cười vừa lau mồ hôi lạnh, muốn làm việc với Tô cô nương thì phải có một định lực mạnh mẽ.
Tô Tiểu Tiểu làm điểm tâm rất suôn sẻ, mấy ngày nay Tô Nhị Cẩu rõ ràng tiến bộ hơn nhiều, làm việc nhanh nhẹn hơn hẳn. Lúc lên trấn buôn bán, Tô Tiểu Tiểu luôn cảm giác mình phải bận tối mắt tối mũi vì không đủ thời gian, nhưng thọ yến của Vương gia đến trưa mới đãi bàn nên thời gian cũng dư dả, có làm nhiêu hơn họ cũng không sợ.
"Nhị Cẩu, có mệt không?”
"Không mệt!"
"Đệ thích đãi tiệc như hôm nay hay thích bán điểm tâm?"
"Thích hết!" Tô Nhị Cẩu nói.
Bán điểm tâm vui hơn nhưng đãi tiệc lại kiếm được nhiều tiên hơn. Cậu mới nghe vị phu nhân kia nói sẽ trả thêm mười lượng!
Tô Tiểu Tiểu: Đúng là một đứa bé luôn khiến người ta có cảm giác thành tựu.
Nhị phu nhân đi rồi nhưng ba đầu bếp do bà ta mời đến thì chưa, ba người mặt dày mày dạn ờ lại, muốn xem xem rốt cuộc Tô Tiểu Tiểu biết làm bao nhiêu loại điểm tâm.
Tô Tiểu Tiểu hào phóng thoải mái để họ nhìn, không có vẻ gì là che che giấu giấu.
Điều này khiến ba đại nam nhân bọn họ càng xấu hổ.
Nếu là họ, có lẽ họ sẽ không làm được chuyện để im cho người khác "học lỏm" mình.
"Nhào bột giúp ta nhé?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Hả, được được!" Ba người vội vàng đồng ý.
Có đầu bếp chuyên nghiệp làm trợ thủ là trải nghiệm thế nào, Tô Tiểu Tiểu chỉ có thể nói — Cực kỳ suôn sel
Tô Tiểu Tiểu phát hiện trong phủ có dê sữa, bèn nhờ Tôn chưởng quây cùng gã sai vặt đi lấy một bình sữa dê tới.
Nàng đổ sữa dê vào nồi đun sôi, diệt khuẩn khử tanh rồi nấu ít nước gừng pha sữa đưa qua cho mấy vị phu nhân.
Nàng vừa nghe Tam phu nhân nói chuyện, giọng bà ấy nghèn nghẹt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận