Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1923: Vệ Thanh Tỉnh Dậy 2

Chương 1923: Vệ Thanh Tỉnh Dậy 2Chương 1923: Vệ Thanh Tỉnh Dậy 2
Nhưng bây giờ lại có thể bảo đói, chính xác là chuyện tốt đẹp biết bao.
Lý Uyển tự mình xuống bếp, hầm một nồi cháo.
Vệ Thanh lúc này mới vừa ăn xong.
Tô Tiểu tiểu mỉm cười: "Nhị ca."
Vệ Thanh mỉm cười gật đầu: "Tiểu Tiểu."
Tô Tiểu Tiểu đi tới mép giường: "Cảm thấy sao rồi?"
Lý Uyển lấy cho nàng cái ghế: "Ngôi đi."
Vệ Đình nói: "Nhị tẩu nghỉ ngời một chút đi, ở đây có chúng ta chăm sóc tốt cho Nhị ca rồi."
Từ tối hôm qua đến giờ, Lý Uyển vẫn chưa chợp mắt chút nào.
Lý Uyển không nhúc nhích.
Vệ Thanh nói: "Ăn uống khá hơn nhiều rồi, đầu vẫn còn hơi ấm ấm”"
"Chuyện này cũng bình thường, thuốc sẽ có thành phần an thần, khiến người bệnh thích ngủ hơn bình thường. Chân thì sao?"
Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Chân..." Vệ Thanh ngẫm một chút, không biết làm sao để giải thích.
Tô Tiểu Tiểu lấy chăn ra, nhấn nhấn lên huyệt vị trên đùi hắn ta.
"Xì~" Vệ Thanh hít một ngụm khí lạnh.
"Đau không?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Vệ Thanh chậm rãi nói: “Có chút, hơi trướng.'
"Chỗ này thì sao?"
“Đau.”
"Còn ở đây?"
"Ừm... Có chút trướng, nhưng không quá rõ."
Tô Tiểu Tiểu ấn liên tiếp mấy cái vào chỗ huyệt vị, hai cẳng chân đều ấn đều.
Phản ứng của Vệ Thanh rất tốt.
Như vậy có nghĩa là chân hắn ta đang bắt đầu có thể cảm nhận được.
Lý Uyển kích động: "Tiểu Tiểu, nhị ca có phải có thể đứng lên nữa đúng không?"
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Tạm thời vẫn chưa, khôi phục tri giác chỉ mới là bước đầu, nếu muốn có thể đứng lên lần nữa chắc hẳn Nhị ca phải chịu đau thêm chút."
Ngồi xe lăn 3-4 năm rồi, vân da trở nên héo rút, kiếm không ra nửa điểm sức khoẻ, bắt buộc phải trải qua thời gian phục hồi gian nan mà còn kéo dài rất lâu, luyện lại sức lực.
Đây không phải một việc dễ dàng.
Tô Tiểu Tiểu hơi mỉm cười: "Nhưng ta tin rằng Nhị ca có thể làm được."
Vệ Thanh nhìn vẻ mặt mong chờ của thê tử, lại nhìn đứa con gái đang nắm tay mình say giấc, còn có người cha đang im lặng nắm chặt cửa phòng đang bị tra tấn bởi nội lực và thuốc.
Hắn ta có thể làm được.
Không phải, là bắt buộc phải được.
Bất luận có bao nhiêu khó khăn, đau khổ, dày vò.
Hắn ta cũng phải đứng lên một lần nữa. ...
Còn lại hai viên thuốc, đêm nay một viên, đêm mai một viên, cơ thể đã bị khí lạnh tàn phá hẳn là đã bị thanh trừ.
"Muội còn gì muốn nói sao?" Vệ Thanh hỏi Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu ngượng ngùng cười, chờ Quỷ Phố và Vệ Lục Lang đi tới, mới nói tới chuyện của người Trình gia.
"Có gì có khả năng?”
Vệ Đình hỏi.
Tô Tiểu Tiểu chớp chớp mắt: "Có khả năng xóa bỏ nó."
Vệ Đình: ”...'
Vệ Đình kỳ lạ nhìn về phía Tiểu Béo Khổng Tước: "Như vậy thật trùng hợp, lão hầu gia an bài cho nàng một thân phận thiên kim của Trình gia, không ngờ nàng đúng là thiên kim của Trình gia.'
Không phải lão hầu gia, là thủ lĩnh đặc vụ.
Nghĩ đến đây, Tô Tiểu Tiểu nắm chặt tay, chờ lần sau gặp lại thủ lĩnh đặc vụ thể nào cũng phải cho hắn một trận.
Vệ Thanh không nói gì.
Vệ Đình liếc nhìn Nhị ca một cái.
Vệ Lục Lang hỏi: "Tiếp theo đệ có muội làm gì không?”
Tô Tiểu Tiểu nói: "Trước hết ta vẫn sẽ dùng thân phục Hà Ngọc Oánh để ở Trình gia chờ đợi, cũng dễ hoà nhập hơn. Nói cách khác, một khi Thánh Nữ biết được ta là con dâu Vệ gia, thân phận của mọi người sẽ bị bại lộ, cũng sẽ đoán ra được phụ thân là do chúng ta cứu ra."
Vệ Lục Lang: “Nói cũng đúng."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Chờ đến lúc lấy lại được Trình gia, cũng chờ giải quyết cho xong Thánh Nữ thì lúc đó nói ra chân tướng cũng không quá muộn." Chương 13z3. ve inanh iinh ay 2+ Đối với Trình gia, chỉ cần Tô Tiểu Tiểu là con ruột thì nàng là ai hay từng có bối cảnh gì cũng không quan trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận