Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1394: Tra Ra Manh Mối 2

Chương 1394: Tra Ra Manh Mối 2Chương 1394: Tra Ra Manh Mối 2
Bởi vì ngươi không giấu giếm sẽ chết... Ngươi nhìn thấy bí mật lớn nhất của Nam Dương Vương, càng đáng sợ hơn nội dung di chiếu.
Nói ngươi ngốc, ngươi lại còn có thể biết nguy cơ theo bản năng, khó trách là tiểu cường đánh không chất.
Như thế, nàng đại khái hiểu ra Nam Dương Vương là xảy ra chuyện gì, tuy không chứng cứ có xác thực, nhưng ít ra là một loại suy đoán đáng tin cậy.
Nàng từng nghĩ tới, một người ngụy trang đến tột cùng có thể cường đại đến tình trạng gì, lại ngay cả thân nương cũng không phân biệt được? Năm đó Mạc Quy Viễn cũng rất giỏi ngụy trang, nhưng cuối cùng ông ta cũng không thể giấu diếm được nữ nhi của mình.
Mà mấy người Vệ Đình miêu tả ông ta, càng như là hoàn toàn thay đổi thành người khác.
Phản ứng đầu tiên của Tô Tiểu Tiểu là, tên kia sẽ không giống chính mình, cũng là linh hồn đến từ dị thế chứ?
Nhưng khi nàng truyên nước cho Hách Liên Nghiệp, Nam Dương Vương rõ ràng cũng thấy.
Ông ta không hề phản ứng với việc này, vậy nói nên ông ta không biết mấy thứ này, tình huống của ông ta và mình không giống nhau.
Nếu Hách Liên Nghiệp không nói dõi... Không, Hách Liên Nghiệp không có lý do nói dõi.
Nam Dương Vương chân chính trong miệng Vệ Đình và Thái Hậu khiêm khiêm quân tử là thật sự, không có giả vờ, không có lừa gạt.
Tốt đẹp lúc trước đều là sự thật.
Hiện giờ độc thủ hung ác nham hiểm phía sau màn này cũng là sự thật.
Cụ thể xảy ra chuyện gì, Tô Tiểu Tiểu hiểu rõ trong lòng. ...
Từ sân Hách Liên Nghiệp ra, Tô Tiểu Tiểu tính trở về nói tin tức này cho Vệ Đình.
Mới vừa đi không được vài bước, bị Triệu Khang Ninh chặn đường.
Triệu Khang Ninh sắp trở về Bắc Yến, nghĩ đến mình hùng tâm tráng chí mà tới, lại thua hết cả bàn cờ mà rời đi, trong lòng nàng ta rất là nghẹn khuất.
Nàng ta khinh thường hừ nói: "Ngươi tới làm cái gì? Thương thế của cữu cữu ta đã không cần ngươi nữal"
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Đúng vậy, ta cũng rất kỳ quái, rõ ràng thương thế của cữu cữu ngươi đã không đáng ngại, vì sao còn muốn hao tổn tâm huyết mà mời ta đến, xem ra Hách Liên đại tướng quân rất luyến tiếc ta."
Sắc mặt Triệu Khang Ninh trâm xuống: "Ngươi không biết xấu hổi"
Tô Tiểu Tiểu cười nhạt: "Ngươi muốn mặt, ngươi để chính cổ sư của mình tàn hại chính cữu cữu của minh.
"Ta... Triệu Khang Ninh nghẹn họng: "Ta không rõ lắm vì sao hắn ta xuống tay với cữu cữu của ta, sao ta có thể hại cữu cữu của mình?"
Tô Tiểu Tiểu nhướng mày cười: "Cho nên ngươi ý ngoài lời là bị người che giấu? Nữ trạng nguyên Bắc Yến, có thể nói nữ Gia Cát, thì ra đầu óc vụng về như vậy?”
Triệu Khang Ninh quả thật bị tức đến ngã ngửa.
Nàng ta đấu khắp đô thành Bắc Yến không có địch thủ, tới Đại Chu, lại nhiều lần ăn mệt ở trong tay một nha đầu nông thôn, thật sự là khiến nàng ta nuốt không nổi khẩu khí này!
"Tần Tô, ngươi tới rồi!"
Tiểu quận chúa Tây Tấn dẫn theo Tứ Hổ đi tới.
Triệu Khang Ninh nhanh chóng thu lại vẻ mặt tức giận, cười ôn hòa với tiểu quận chúa Tây Tấn: "Tần Tô là tới trị thương cho cữu cữu ta, ta đang nói lời cảm ơn với nàng."
Tiểu quận chúa Tây Tấn gật gật đầu: "Vậy là đúng rồi, ngươi không cần luôn nhằm vào Tần Tô.
Triệu Khang Ninh nhìn khắp nơi, xác định Tô Tiểu Tiểu không mang theo anh vũ vướng bận kia, rũ đôi mắt xuống, thấp giọng thở dài: "Nhưng, hình như Tần Tô không quá nguyện ý tiếp nhận xin lỗi của ta."
"Vậy còn không phải ngươi... Lúc trước ngươi... Thật quá đáng." Tiểu quận chúa Tây Tấn cố gắng thuyết phục mình đứng về phía Tần Tô.
Kỳ thật hai ngày này, Triệu Khang Ninh vẫn luôn giúp đỡ chăm sóc Như Ý, giành được không ít hảo cảm của tiểu quận chúa Tây Tấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận