Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 1287: Quy Pho Den 2

Chuong 1287: Quy Pho Den 2Chuong 1287: Quy Pho Den 2
Vệ Lục Lang nhìn Vệ Đình, bỗng nhiên nhận ra hắn không còn là đệ đệ mà trước kia hắn ta bảo vệ nữa. Hắn đã trưởng thành, có thể đảm đương Vệ gia, cũng có lòng dũng cảm như huynh trưởng.
Duy nhất không thay đổi là sự quật cường bên trong của hắn.
"Vậy giờ làm thế nào?" Vệ Lục Lang nói.
“Trước rời đi đã.' Vệ Đình nói.
"Sợ là... Đi không được." Vệ Lục Lang nhìn đằng sau Vệ Đình nói.
Vệ Đình quay lại.
Mạc Tà ôm đao, vẻ mặt lạnh như băng nhìn hai người họ.
Vệ Đình bình tĩnh nói: "Ta đi cùng ngươi. Ta sẽ giải thích rõ ràng với điện hạ của các ngươi."
Trên tâng đèn đuốc sáng trưng, công chúa Tây Tấn và Vệ Đình ngồi đối diện nhau.
"... Chuyện là như thế." Vệ Đình nói xong chuyện xảy ra, đặt hai chiếc chuông lên bàn, một cái là từ trên người đàn ông lấy xuống, cái sau là của Vệ Lục Lang.
Duy nhất hắn không nói là thân phận của Vệ Lục Lang, chỉ nói là hộ vệ trong nhà.
Công chúa Tây Tấn hỏi: "Thế nên Vệ gia các người còn có người vẫn sống?”
"Đúng!"
"Người hoài nghi Quỷ Phố là huynh trưởng của ngươi?"
"Đúng thết"
Công chúa Tây Tấn nói: "Khiến ngươi thất vọng rồi. Hắn ta không phải Quỷ Phố. Còn vê Quỷ Phố người biết nhiều không?”
Vệ Đình trả lời: 'Không biết quá nhiều."
Công chúa Tây Tấn nói: "Quỷ Phố là tử sĩ lợi hại nhất Tây Tấn cũng là người tất cả tử sĩ kính sợ nhất."
Vệ Đình nghe ra manh mối: 'Điện hạ từng gặp qua hắn ta sao?"
Đáy mắt công chúa Tây Tấn hiện lên nụ cười không hề che dấu: "Gặp qua một lần, ta có hơi hứng thú với hắn ta nhưng đáng tiếc, hắn ta không thích làm người của ta."
Vệ Đình cười ngượng.
Công chúa Tây Tấn quay lại chuyện chính: "Chuông loại này ban đầu đúng là từ Quỷ Phố, nhóm tử sĩ còn lại đã làm theo Quỷ Phố."
Quỷ Phố đeo chuông thì bọn họ cũng đeo chuông.
Quỷ Phố không cho bất kỳ ai chạm vào chuông thì bọn họ cũng coi chuông là cấm ky. Quỷ Phố là thần của bọn họ, thần làm gì thì làm theo.
Vệ Đình: "..."
Tử sĩ cũng thích chạy theo xu hướng sao? Có đều đánh hắn không?
Công chúa Tây Tấn liếc nhìn hắn một cái thật sâu: "Nếu hôm nay các ngươi gặp Quỷ Phố thì ngươi đã không còn mạng tới gặp ta.
Dừng một chúng, nàng ta hỏi: "Người chắc chắn Quỷ Phố là huynh trưởng của ngươi?"
Vệ Đình nói: "Khả năng rất cao."
Công chúa Tây Tấn nhíu mày: "Ta cảm thấy người tốt nhất nên cầu nguyện hắn ta không phải.
Vệ Đình khó hiểu: "Vì sao?"
Công chúa Tây Tấn nhìn Vệ Đình nói: "Tử sĩ không có quá khứ. Mỗi một người trở thành tử sĩ sẽ quên đi quá khứ nên hắn ta không nhớ rõ ngươi."
Vệ Đình không quan tâm: “Không nhớ rõ cũng không sao."
Công chúa Tây Tấn nói: "Nếu như hắn ta giết ngươi cũng không sao à? Người giết ngươi là ca ca ngươi, ngươi cũng không sao?”
"Đúng!" Vệ Đình không cần nghĩ đã trả lời.
Bỗng nhiên, công chúa Tây Tấn nở nụ cười nhẹ nhàng: "Đúng là người thú vị, đáng tiết lại không đoạt được người."
Vệ Đình nghiêm mặt nói: "Ta có thể như hôm nay liên minh với điện hạ không?”
Công chúa Tây Tấn cười nói: "Này không thể chắc, Đại Chu các ngươi đúng là thú vị hơn Bắc Yến. Nhưng ngươi và Hách Liên Nghiệp chỉ có thể sống một đúng không?
Nàng ta đứng lên.
Mạc Tà mở cửa cho nàng ta.
Nàng ta đi tới cửa, quay đầu nói với Vệ Đình: "Ta chỉ liên minh với người chiến thắng."
Trong chòi nghỉ mát yên tĩnh, công chúa Tây Tấn đang nhàn nhã uống trà.
Mạc Tà đi tới nói: "Vệ Đình đã rời khỏi quán trọ, ta thấy hắn ta đã đi xa."
"Ngươi có thể đi ra." Công chúa Tây Tấn không ngẩng đầu lên nói.
Một người đàn ông mắc áo choàng đen yên lặng đi ra từ sau núi giả, trên mặt hắn ta có một hình xăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận