Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1984: Kiếm Một Trận Lớn 3

Chương 1984: Kiếm Một Trận Lớn 3Chương 1984: Kiếm Một Trận Lớn 3
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Thì ra ngày đó ngài cũng ở đấy."
"Tạ Cẩn Niên." Hắn nói.
"Trình Tô." Tô Tiểu Tiểu nói.
Tạ Cẩn Niên nhìn lồng chim của Tô Tiểu Tiểu: "Con anh vũ này có thể bán cho ta được không?”
"Đương nhiên." Tô Tiểu Tiểu không động.
Tạ Cẩn Niên lại đưa cho nàng thêm tám tờ ngân phiếu mỗi tờ trị giá một ngàn lượng.
Tô Tiểu Tiểu thu dọn trong lồng rồi đưa chiếc lồng chim cho hắn.
Tạ Cận Niên nói: "Ta chỉ muốn anh vũ."
Những người ở cách đó không xa bắt đầu thì thầm.
Âm thanh không quá lớn nhưng không qua được đôi tai thính của Tô Tiểu Tiểu.
"Cẩn gia vẫn như trước, chỉ nuôi những con chim mạnh nhất."
"Đúng vậy, đáng tiếc cho con anh vũ này. Cẩn gia tổng cộng đã mua mười con chin, không con nào có thể đánh bại được hắc nha."
Tô Tiểu Tiểu dừng lại ngập ngừng nhìn Tạ Cẩn Niên.
Tạ Cẩn Niên tựa hồ như không nghe thấy cuộc thảo luận của bọn họ, hoặc có nghe thấy nhưng lại không quan tâm.
Tô Tiểu Tiểu có chút do dự đem Ngũ Hổ vào lông chim của hắn.
Tạ Cẩn Niên khách khí nói: "Trình tiểu thư, Cẩn Niên đi trước."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ồ, có duyên sẽ gặp lại."
Sau khi xe của Tạ Cẩn Niên rời đi, Tô Tiểu Tiểu vứt đi hết thảy do dự mà nàng đã giả vờ trước mặt hắn: "Vị Cẩn công công này không đơn giản."
Không đơn giản chính là không dễ đánh lừa.
Đồng thời cũng có nghĩa là một khi hắn ra tay, chưa bao giờ thất bại.
Vệ Lục Lang lo lắng nói: "Ngũ Hổ sẽ không có chuyện gì chứ? Nghe những người kia nói, Tạ Cẩn Niên mua về để nuôi hắc nha, cái con hắc nha kia rất hung hãn."
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: "Không phải nuôi, sẽ để chúng đánh nhau đến chết, con nào còn sống mới có tư cách trở thành sủng vật mới của Tạ Cẩn Niên."
Vệ Lục Lang chậc lưỡi nói: "Cách nghĩ gì vậy? Một vạn lượng đấy... vạn nhất bị chọi chết chẳng phải là lãng phí sao?"
Tô Tiểu Tiểu nhìn chăm chú vào chiếc xe ngựa rời đi: "Cho nên ta mới nói Tạ Cẩn Niên này không đơn giản."
Nàng không lo lắng về Ngũ Hổ.
Ngũ Hổ đến Kim điêu còn có thể thu thành tiểu đệ.
Chỉ là một con quạ đen, Ngũ Hổ không cần dùng não cũng đủ để làm việc đó.
"Chàng cảm thấy Tạ Cẩn Niên này thế nào?" Tô Tiểu Tiểu hỏi Vệ Đình.
Hình như chàng chưa bảy tỏ quan điểm của mình đối với Tạ Cẩn Niên.
Vệ Đình dừng lại một lúc, nói: "Hắn làm ta nhớ tới một cổ sư-"
"Hắn là cổ sư?" Vệ Lục Lang kinh ngạc "Sao ta không nhìn ra được?"
Vệ Đình nói: "Ta đang nói đến hành vi mua chim của hắn. Khi một cổ sư luyện cổ, hắn ta mua các loại côn trùng độc có các chất độc khác nhau, để chúng chiến đấu với nhau, con sống sót cuối cùng sẽ trở thành cổ của cổ sư. Giống như hôm nay hắn ta bỏ ra vạn lượng bạc để mua Ngũ Hổ, nếu Ngũ Hổ thắng thì một vạn lượng bạc của hắn bỏ ra có giá trị, nếu Ngũ Hổ chết thì dùng vạn lượng đó chứng tỏ giá trị của hắc nha."
Vệ Lục Lang cau mày: "Sao ta vẫn có chút không hiểu?"
Vệ Đình cười: "Bởi vì trong lòng Lục ca không đen tói như hắn."
Tô Tiểu Tiểu lại nghe hiểu.
Vệ Đình muốn biểu đạt chính là Tạ Cận Niên là người có chủ ý mạo hiểm cực đoan, hắn ta thích đánh cược.
Những người như vậy thường to gan táo bạo.
Hắn ta không có gì là không dám làm, kể cả đắc tội điện Thánh Nữ.
Bây giờ chính là xem bọn họ có thể lợi dụng tốt được Tạ Cẩn Niên hay không.
Nghe xong Tô Tiểu Tiểu phân tích, Vệ Đình hưng phấn nói với Vệ Lục Lang: "Đây gọi là tâm linh tương thông.”
Vệ Đình người gần đây thích rải cẩu lưng cuối cùng cũng cho huynh trưởng mình thể nghiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận