Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1760: Dạy Dỗ Thứ Nữ 2

Chương 1760: Dạy Dỗ Thứ Nữ 2Chương 1760: Dạy Dỗ Thứ Nữ 2
Vào ban ngày, Mi Cơ đã đi sơ sơ một lần vòng quanh Trình gia nên bản đồ sơ bộ trong lòng nàng ấy đều nắm rồi.
"Cũng thật là thiên vị mà." Tô Tiểu Tiểu nói.
"Phải thôi." Mi Cơ thể hiện đồng tình: "Ai dô, nàng ấy điên rồi mà, người Trình gia làm sao có thể để một người điên ở nơi cho nhiều người được chứ? Vậy mới nói, nói với bên ngoài mượn cớ là dưỡng bệnh nhưng thật ra là xấu hổ mất mặt về nàng ấy thôi."
Loại chuyện cẩu huyết này Mị Cơ thấy nhiều rồi.
Nhắc đến Trình đại tiểu thư thật đúng là đáng thương mà, con chết, trở nên điên điên khùng khùng, ngay cả gia sản cũng rơi vào trong tay chồng và vợ lẽ.
Nàng ấy lẻ loi một mình, và có lẽ nàng ấy sẽ sống như vậy trong suốt quãng đời còn lại.
Tô Tiểu Tiểu thu ánh mắt lại: 'Quay về thôi, giờ cũng không còn sớm nữa."
Hai người quay về sân, trở về phòng của mình rồi nằm xuống.
Tô Tiểu Tiểu vừa nhắm mắt vào phòng dược.
Kể từ khi giao chiến nổ ra, phòng dược có lúc không hoạt động nữa.
Lần này rốt cuộc lại tới thưởng cho nàng.
Nhưng phần thưởng chỉ là một túi thức ăn cho chim và một túi... phân bón hữu cơ.
Tô Tiểu Tieu:
Thức ăn cho chim thì nàng có thể hiểu được nhưng còn cần đút cho Ngũ Hổ nữa mà, cho phân bón là có ý gì? Nàng cũng không trồng cây...
Sắc mặt Tô Tiểu Tiểu không thể diễn tả bằng lời được: "Thứ này ngươi nên cho ta vào lúc ở nông thôn chứ.”
Kệ đi, tới thì cũng đã tới rồi.
Tô Tiểu Tiểu đi đến kệ và gọi ba lon sữa bội.
Nàng cũng muốn cho Vệ Hi Nguyệt một lon nhưng Vệ Hi Nguyệt lại không thích uống. ....
Hôm sau.
Mị Cơ không biết từ đâu bắt được bốn con bồ câu to béo đưa cho Tô Tiểu Tiểu: "Hôm nay muốn ăn bồ câu nướng."
Tô Tiểu Tiểu cam bồ câu đi chế biến.
Món chim bồ câu cô nướng giòn, thơm, béo ngậy, thêm chút hành lá thái nhỏ mà Mi Cơ lấy từ bếp trong cung mang về nên không quá béo.
Mi Cơ đưa con béo nhất và to nhất cho Tô Tiểu Tiểu Một mình ngươi có thể ăn phần cơm cho hai người lận nên ăn nhiều hơn đi."
"Được." Tô Tiểu Tiểu không từ chối.
Tô Tiểu Tiểu đang định hỏi chim bồ câu lấy từ đâu ra thì lập tức nghe thấy tiếng hét phát ra từ bên ngoài ngôi nhà: “Đi vào tìm cho tai"
Hai gã sai vặt đá văng cửa đóng chặt, không nói lời nào mà xông vào.
Bọn họ từ xa đã ngửi thấy mùi thơm nhưng khi nhìn thấy hai người phụ nữ xa lạ đang nướng món gì đó thì không khỏi kinh ngạc.
Họ nhìn món thịt nướng họ đang cầm và những chiếc lông chim bồ câu nằm trên mặt đất bên cạnh họ và hiểu ra ngay lập tức.
Một người trong hai quát lên: "Các ngươi ăn chim bồ câu của nhị tiểu thư!"
Người còn lại quay về hướng bên ngoài cửa hô tô: "Nhị tiểu thư! Tìm thấy rồi!"
Sắc mặt Trình Thanh Tuyết không vui đi vào.
Gã sai vặt đầu tiên chỉ vào lông của chim bồ câu trên mặt đất: "Nhị tiểu thư, người nhìn xeml:
Trình Thanh Tuyết nổi giận: "Được lắm, các ngươi dám ăn chim bồ câu của tai"
Hai người bị bắt lại vô cùng bình tĩnh tiếp tục ăn chim bồ câu,
Trình Thanh Tuyết lại càng nổi giận hơn: "Các ngươi là người làm của phòng nào?"
Người làm?
Ây dô, quần áo của Tô Tiểu Tiểu và Mị Cơ quá giản dị, quả thật còn không bằng vải chất liệu tốt của người làm Trình gia nữa.
Một đứa nha hoàn đi lên phía trước, nhỏ giọng nói vài câu vào bên tai Trình Thanh Tuyết.
Trình Thanh Tuyết nhíu mày một cái: "Các ngươi chính là hai tên lừa gạt ngày hôm qua?"
Tô Tiểu Tiểu đã dịch dung nên Trình Thanh Tuyết không nhận ra nàng.
Còn Mị Cơ thì không dịch dung nhưng đã rửa sạch bụi bặm trên mặt rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận