Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 677: Đình Ca Vả Mặt 1

Chương 677: Đình Ca Vả Mặt 1Chương 677: Đình Ca Vả Mặt 1
Thái giám móc ra một quả đào nho nhỏ chưa chín từ lãng hoa, hung dữ chỉ về phía Tô Tiểu Tiểu: "Tránh rat"
Tô Tiểu Tiểu nhìn đào quả kia uy hiếp không hề, lắc đầu, ngồi xổm xuống, rút chủy thủ của mình ra, nhân tiện cũng cầm rắn độc kia lên.
"Có thể, làm phiên mượn cái bình dược không?" Nàng nghiêng đầu hỏi.
Thái hoàng thái hậu ngơ ngẩn nhìn nàng, gật đầu.
Thái giám thấy chủ tử nhà mình đồng ý rồi, vừa vặn trên người hắn ta có cái bình không, nên lấy ra.
Khi hắn ta đưa cho Tô Tiểu Tiểu, miễn bàn rất cẩn thận.
"Nó, nó đã chết chưa?" Hắn ta lắp bắp hỏi.
Tô Tiểu Tiểu nhìn con rắn trong tay, nói: ”A, không có, còn thở."
"AI" Thái giám sợ tới mức nhảy dựng ra sau.
Tô Tiểu Tiểu làm thịt rắn độc, lấy gan rắn ra để vào bình thuốc.
Toàn bộ quá trình nước chảy mây trôi, mặt không đổi sắc, khiến các cung nhân nhìn đến trợn mắt há hốc mồm.
"Ngươi... Ngươi là người nào?”
Thái giám mới vừa rồi bị dọa nhảy ra kia hồi hồn lại, thêm can đảm hỏi Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nói: "A, ta là học sinh cung học, vừa mới ăn cơm trưa với công chúa Tĩnh Ninh ở trong đình bên kia."
Giải thích rõ ràng thân phận của mình và nguyên do vào hậu cung, có thể bớt đi phiền toái không cần thiết ở trình độ rất lớn.
Vừa nghe nàng đi chung với công chúa Tĩnh Ninh, không ai hoài nghi rắn vừa rồi là nàng thả.
Hoặc là nói, cho dù trong lòng nghi ngờ, trên mặt cũng không thể đề ra nghi vấn với nàng.
Tô Tiểu Tiểu cầm thi thể rắn đi về phía trước: "Thịt rắn rất bổ, các ngươi muốn không?"
Các cung nhân lắc đầu như xúc xắc!
Thái hoàng thái hậu cũng lắc đầu.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Vậy ta mang đi."
Các cung nhân gật đầu như gà con mổ thóc, ngươi nhanh mang đi dil
Tô Tiểu Tiểu đi hai bước, lại dừng lại, nghiêng đầu hỏi Thái hoàng thái hậu: "Cũng coi như vật chứng, xác định không cần sao?"
Thái hoàng thái hậu hiểu rõ nàng chỉ chính là cái gì, lại lắc đầu lần nữa: "Không cần, nơi này bụi cỏ nhiều, ẩm ướt lại rậm rạp, có rắn độc lui tới cũng không kỳ quái."
Tô Tiểu Tiểu cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì rắn độc mới vừa rồi kia là xông thằng về phía Thái hoàng thái hậu.
"Ngươi mang di đi." Thái hoàng thái hậu nói với Tô Tiểu Tiểu: "Hôm nay cảm ơn ngươi, ngươi tên là gì?"
"Tô Tiểu Tiểu."
Tô Tiểu Tiểu vừa lơ đãng, nói ra tên thật của mình.
Đều do mặt mày của Thái hoàng thái hậu rất giống Lê nữ sĩ, khiến nàng không nhớ rõ thân phận hiện giờ của mình.
"Đại danh, Tô Đại Nha." Nàng bổ sung nói.
Các cung nhân co rút khóe miệng, đại danh thì to, nhũ danh thì nhỏ, nhà ngươi đặt tên thật đúng là tùy hứng.
Tô Tiểu Tiểu đi rồi.
Nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua Thái hoàng thái hậu bị cung nhân vây quanh.
Vẻ mặt của bà ấy lộ ra ưu thương và tịch mịch nhàn nhạt.
Bỗng nhiên cảm thấy, Thái hoàng thái hậu cũng rất đáng thương. ...
Buổi chiều là lớp cưỡi ngựa bắn cung.
Sau khi xảy ra sự cố ngày hôm trước, đồng cỏ tăng phái không ít thị vệ và đại nội cao thủ, con ngựa cũng không để chư vị tự chọn lựa, phân đến nào thất là nào thất, hai vị công chúa cũng không ngoại lệ.
Mặt khác, bởi vì phu tử lần trước bị Tiêu Trọng Hoa cách chức, mọi người đều đoán phu tử lân này sẽ là ai.
Khi tân phu tử cưỡi một con ngựa tuyệt trần đi vào trại nuôi ngựa, ở đây không một ai không ngây ngốc nhìn.
Nam tử mặc trang phục xanh lam, khuôn mặt lạnh lùng, dáng người đĩnh bạt, khí vũ hiên ngang, một khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, giữa mày lộ ra một tia bễ nghễ thiên hạ bừa bãi.
Không phải Vệ Đình, lại là ai?
Tô Tiểu Tiểu: "A?"
Đôi mắt của công chúa Huệ An và quận chúa Linh Tê đều không dời ra.
Hai người kích động hỏng rồi.
“Đình ca cal
Bạn cần đăng nhập để bình luận