Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 702: Đả Kích Hàng Duy 1

Chương 702: Đả Kích Hàng Duy 1Chương 702: Đả Kích Hàng Duy 1
Phụ nhân tức giận nói: "Ngươi ngươi ngươi... Ngươi nói gì vậy? Ngươi trù nhi tử ta sao! Có phải ngươi mắt mù hay không? Không thấy nhi tử ta sinh long hoạt hổ sao? Đại phu Nhân Tâm Đường đã trị hết thương cho nhỉ tử ta! Ta thấy các ngươi là mở hắc điếm! Tới chiêu bài đi!"
Sắc mặt Hồ đại phu cũng trở nên khó coi.
Ông ta nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, lạnh lùng nói: "Các ngươi muốn cướp khách, cũng không phải làm bậy như vậy. Cánh tay của vị công tử này đã trở lại vị trí cũ, các ngươi không cần bịa đặt sinh sự ở đây."
Một người bán rong ha ha nói: "Đại phu Nhân Tâm Đường đều nói trị hết, bọn họ có lá gan từ đâu nghi ngờ y thuật của Nhân Tâm Đường?"
Một người bán rong khác trào phúng nói: "Chính là muốn lừa chút bạc!"
Phụ nhân hừ lạnh nói: "Các ngươi loại dược phòng lòng dạ hiểm độc này, ta mới sẽ không mắc mưu!"
Vừa dứt lời, nhi tử bà ta giơ tay che ngực lại, vẻ mặt thống khổ ngã xuống.
Mọi người hít ngược một hơi khí lạnh!
"Nhi tử —" Phụ nhân thất thanh thét chói tai.
Hồ đại phu cũng là vẻ mặt khó có thể tin.
Chỉ là lệch xương mà thôi, phân đầu cũng không bị thương, vì sao sẽ như vậy?
Ban đầu, tất cả mọi người nói chuyện vì Nhân Tâm Đường, ai cũng không dự đoán được chuyện chuyển biến bất ngờ, lập tức tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Phụ nhân ngồi liệt dưới đất, chân tay luống cuống nhìn nhi tử thống khổ không thôi, đỏ hốc mắt lên án nói: "Đại phu! Không phải ngươi nói nhi tử ta không có việc gì sao? Sao hắn biến thành như vậy?”
Rốt cuộc Hồ đại phu có nhiêu năm kinh nghiệm làm nghề y, rất nhanh ông ta trấn định xuống, ở trong đầu nhanh chóng nhớ lại phen chẩn bệnh với quá trình trị liệu vì đối phương.
Ông ta xác định mình không có làm bất kì chỗ gì không đúng.
Phụ nhân luống cuống, khóc lóc nói với Hồ đại phu: "Ngươi làm cái gì vậy? Mau tới cứu nhi tử của ta—"
Hồ đại phu cũng muốn cứu, nhưng ông ta không thể nào cứu!
Nhưng vào lúc này, Tô Tiểu Tiểu đi nhanh đến, bình tĩnh mà nói với phụ nhân: "Vị phu nhân này, mời ngươi tránh một chút, tình huống của nhi tử ngươi rất nguy cấp."
Lúc này phụ nhân cũng không thể mắng với Tô Tiểu Tiểu, bà ta sợ hãi mà nhìn về phía Phù lang trung: "Ta... Rốt cuộc nhi tử của ta làm sao vậy?" Bà ta cho rằng Phù lang trung mới là đại phu chính thức.
Phù lang trung nhíu mày nói: "Hắn là nội thương."
"Phu nhân?" Tô Tiểu Tiểu lại lần nữa nhắc nhở.
Phụ nhân hoang mang lo sợ, bà ta hy vọng đại phu Nhân Tâm Đường ra tay trị liệu nhi tử của bà ta, nhưng đại phu Nhân Tâm Đường như tên ngốc, đứng ở nơi đó vẫn không nhúc nhích.
Chẳng lẽ thật sự muốn giao tính mạng của nhi tử bà ta cho trên tay một đại phu không chút tiếng tăm gì sao?
Tô Tiểu Tiểu đã mang bao tay lên, nghiêm mặt nói: "Ngươi lại không tránh ra nhi tử của ngươi thật không cứu nổi!"
Phụ nhân bị khí tràng của một tiểu nha đầu làm kinh sợ, ngoan ngoãn dịch tới một bên.
Tô Tiểu Tiểu ở quỳ xuống bên người người bệnh.
Phụ nhân bỗng nhiên bắt lấy cổ tay Tô Tiểu Tiểu: "Từ từ, sao lại là ngươi? Không phải hắn tới cứu sao?"
Phù lang trung bị điểm danh ngẩn ra.
Hắn ta nên giải thích như thế nào, y thuật của Tô cô nương cao minh hơn mình?
Tô Tiểu Tiểu không mặn không nhạt nói: 'Loại bệnh nhỏ này, sư phụ ta cần gì lao động, ta là có thể trị."
"Cái gì? Nha đầu này lại là một y nữ?"
"Thời buổi này, thực sự có đại phu thu nữ đồ đệ sao?"
"Nữ nhân có thể trị bệnh sao? Y quán gì? Ngày sau ta không đi nhà bọn họ chữa bệnh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận