Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 195: Lam Bon 3

Chuong 195: Lam Bon 3Chuong 195: Lam Bon 3
Ngọc Nương là tỷ tỷ Tô Cẩm Nương, ba năm trước ga ra ngoài thôn, mùa xuân năm nay mới vừa hoài, mười lăm tám tháng ưỡn bụng trở về nương gia thăm người thân.
Chuyện này, lí chính có ấn tượng.
"Nàng ta trở vê ăn tết?" Lí chính nhíu mày: "Vậy nàng ta cũng không thể đoạt ngươi mời bà đỡ đến."
Thanh danh nhà họ Tô đặt ở trong thôn, lão Lý cũng không đoán được Tô Ngọc Nương sẽ làm như vậy.
Lão Lý nói: "Ba đỡ cũng tới nhìn qua, nói nương Xuyên Tử chưa sinh, bà ta đi Ngọc Nương bên kia trước, nói là chờ nương Xuyên Tử sinh bà ta lại qua đây..."
Sự thật lại là mời không đến.
Bà đỡ là bà đỡ trong thôn, ai thân thiết, tự nhiên sẽ hiểu trạng huống nhà họ Tô, Tô Ngọc Nương chính là gả cho tôn tử lí chính thôn Thiển Thủy, lại có tiểu cô tử làm thiếu nãi nãi ở trấn trên.
Nơi nào là Triệu thị nho nhỏ có thể so?
"Ngươi đứng ở cửa làm gì! Mau đi gọi bà đốt"
Là giọng của Tiền thị.
"Ta đi trước!" Lão Lý nói với ba người, đón gió tuyết đi nhà họ Tô.
Lão Lý trở về thật sự nhanh, mặt đầy nôn nóng uể oải.
"Ngọc Nương cũng đang sinh, bà đỡ không đi được...
Tô Tiểu Tiểu nói: "Lý đại gia, để ta xem xem đi."
"Ngươi?" Lão Lý kinh ngạc nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
Cứ việc ông rõ ràng bản lĩnh của Tô Đại Nha, không phải tiểu ác bá ham ăn biếng làm lúc trước, nhưng đỡ đẻ cho người ta... Chỉ sợ vẫn là không được!
Vệ Đình nói: 'Lý đại gia, ngươi để Đại Nha thử xem, Đại Nha hiểu y thuật."
Lí chính và lão Lý trăm miệng một lời: "Ngươi... Hiểu y thuật?"
Vì cứu người, làm nghề y không mặc được áo khoác nhỏ.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Ta kết bạn với một vị lang trung ở trấn trên, hắn dạy ta một ít kỳ hoàng chi thuật.”
Lí chính nói: "Đại Nha, sinh hài tử cũng không phải là đùa giốn!"
"Ta không đùa giỡn, không tin các ngươi hỏi Vệ Đình, ta là hiểu y thuật! Đúng không, tướng công?" Nàng nhìn phía Vệ Đình bên cạnh. Rốt cuộc Vệ Đình không hủy đi đài của nàng, gật đầu, nói: "Y thuật của Đại Nha sánh vai với rất nhiều danh y ta đã thấy."
Gia hỏa này... Là đang khen nàng sao?
Khai thiên tích địa.
Tô Tiểu Tiểu thẳng sống lưng!
Lí chính vô cùng tôn kính với người đọc sách, Vệ Đình viết chữ đẹp, ra một câu đối hay, ở trong lòng ông ấy, đây là dòng dõi thư hương.
Vệ Đình nói, ông ấy tin.
Nhưng dù sao tiểu Triệu thị cũng là tức phụ nhi Lý gia—
"Lão Lý..." Ông ấy quay đầu nhìn về phía lão Lý bên cạnh như già đi mười tuổi trong một đêm.
Lão Lý lâm vào rối rắm thật lớn.
Ông ở số tuổi này, nơi nào không rõ nữ nhân sinh hài tử, giống như đi ở quỷ môn quan một lần?
Ông ấy cũng hy vọng mình có thể đi tin tưởng Vệ Đình và Đại Nha, nhưng nằm trong phòng chính là nữ nhi tức của ông ấy, là thân nương của hai tôn nhi của ông ấy.
Vạn nhất xảy ra sự cố gì, hai đứa bé sẽ thành hài tử không nương!
Tô Tiểu Tiểu hiểu rối rắm của ông ấy, đổi lại là chính mình, chỉ sợ cũng không thể đi tin tưởng một tiểu ác bá làm ác nhiều năm, lại có thể đỡ đẻ hài tử cho người.
Cố tình lúc này khác với ở Cẩm Ký, nàng không thể mạnh bạo.
Nàng than nhẹ một tiếng, kiên nhẫn nói: "Lý đại gia, ngươi là không mời được bà đỡ thứ hai, không bằng để ta thử xem."
"Để Đại Nha thử xem đi." Vệ Đình nói: "Đại Nha là cô nương gia, để nàng đi vào giúp, không đỡ đẻ, chăm sóc Thu Ny cũng là tốt."
Lời này giống như một nước cờ đầu, lập tức khiến phòng tuyến đáy lòng lão Lý buông lỏng.
Đúng vậy, nhi tử chẻ củi nấu nước ở nhà bếp, trong phòng chỉ có Tiền thị, bà ấy lại muốn chăm sóc cho nữ nhi tức lâm bồn, lại muốn dỗ tôn nữ khóc nháo, sớm tâm loạn như mai
Bạn cần đăng nhập để bình luận