Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 2083: Cơn Thịnh Nộ Của Chiến Thần! 1

Chương 2083: Cơn Thịnh Nộ Của Chiến Thần! 1Chương 2083: Cơn Thịnh Nộ Của Chiến Thần! 1
Tạ Cẩn Niên chỉ hận không đâm mù hai mắt của mình.
Y buông rèm xe xuống cái "soạt" một cái
Nhưng chẳng bao lâu sau, y lại lập tức vén rèm xe lên.
Y nhìn về phía nam nhân kia thêm một lân nữa, y tự động lơ đi chuỗi biểu cảm từ khiếp sợ sang phan nộ trên gương mặt đối phương.
Y nhìn chằm chằm ngũ quan trên mặt đối phương mà không hề rời mắt.
Người này không phải Vệ Tư thì còn là ai nữa?
Vệ Tư lại bị truy sát ư?
Vệ Lục Lang ra chiêu này quá đột ngột, thực sự đã khiến cho Vệ Tư lẫn Vệ Đình đều chẳng biết phải làm sao.
Hai người họ còn quên cả chuyện phải so chiêu với nhau.
Vệ Tư vốn tưởng rằng biến ra ba con sư tử lông xù và đút bánh hoa quế đã là lịch sử đen tối mà ông ấy không muốn hồi tưởng lại nhất trong cuộc đời này rồi.
Ai ngờ chỉ trong một ngày mà thân nhi tử của ông ấy lại tặng thêm cho ông ấy một cái lịch sử đen tối có sức hủy diệt hơn.
Chiến thần cả một đời thanh danh lẫy lừng, vậy mà lại bị hủy hoại đến không còn sót lại gì ở Nam Cương.
Lúc này thậm chí ông ấy còn có ý định giết người luôn rồi!
Vệ Đình lập tức đánh ra một chưởng vang "ầm" một tiếng, đánh sập cả một bức tường, vây cả ba người họ vào bên trong.
Tạ Cẩn Niên không nhìn được gì nữa.
Lúc này Vệ Tư liền muốn thanh lý môn hộ* ngay.
(*) Thanh lý môn hộ: Nghĩa đen là "dọn dẹp nhà cửa" nhưng thường dùng cho việc giải quyết những người mắc lỗi trong nhà hoặc trong một nhóm/bang phái nào đó.
Vệ Đình ôm chặt lấy cánh tay ông ấy, khuyên: "Cha, đệ ấy là nhi tử thân sinh của cha đó, thân sinh do
Thân sinh cũng không có nghĩa lý gì hết!
Ông ấy phải làm thịt tên tiểu tử thối này!
Vệ Đình nhanh tay cướp lại cái quần đùi từ trong tay lục ca rồi nói: "Cha, người mặc quần vào trước đã.
Vệ Tư: "...... Lại nói đến Tạ Cẩn Niên bên này, sau khi phát hiện ra đối phương là Vệ Tư, y lập tức xuống xe ngựa đi tìm người.
Nhưng bức tường kia lại đột ngột đổ sụp xuống ngay trước mặt y, chờ đến khi y đi vòng từ trong y quán đến một đầu khác của con hẻm này thì bóng dáng của ba người họ đã biến mất từ lâu rồi.
Có không ít vết máu chảy trên nền đất, xem ra đã có người bị thương.
Nhưng Tạ Cẩn Niên lại không lo rằng người bị thương sẽ là Vệ Tư.
Để cho Vệ Tư phải chịu nỗi nhục nhã nhường này, nếu ông ấy không bóp chết hai tên thích khách kia ngay tại chỗ thì coi như hai tên đó mệnh lớn.
Việc hệ trọng thế này, Tạ Cẩn Niên phải hồi cung ngay.
Ngũ Hổ diễn kịch là phải diễn cho trọn vẹn, nó vẫn yếu ớt kêu "tắc tắc" như cũ, dáng vẻ nửa sống nửa chất.
Tạ Cẩn Niên là một người có tố chất tâm lực cực kỳ mạnh mẽ.
Y có đủ sự tỉnh táo để nhận định tình hình.
Y sẽ không tham công mà liều lĩnh làm bừa, càng sẽ không dày vò bản thân một phen uổng công chỉ vì cái công lao mà mình chẳng thể nhận được.
Vệ Tư cũng đã tháo chạy rồi, cho dù bản thân có lập tức hồi cung dẫn người tới, hay là chờ sau một canh giờ nữa mới hồi cung dẫn người tới, thì cũng không thể bắt được Vệ Tư nữa rồi.
Nếu chuyện đã thành như vậy thì tại sao y không mang con vẹt nhỏ của mình đi chữa trị trước đã rồi nói tiếp?
Tạ Cẩn Niên mang theo vẹt nhỏ nhà mình đi đến chợ chim, tìm vị đại phu chuyên trị bệnh cho chim muông.
Đại Phu đút cho Ngũ Hổ một ít thuốc tiêu thực.
Ngũ Hổ cũng biết cách phối hợp lắm.
Rất nhanh sau đó, nó liên nhảy loạn xung quanh một cách vui sướng.
Tạ Cẩn Niên nói lời cảm ơn, để lại tiên chữa trị rồi dẹp đường hồi cung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận