Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1533: Vệ Thanh 1

Chương 1533: Vệ Thanh 1Chương 1533: Vệ Thanh 1
Yến hội đêm nay vẫn tổ chức ở Sùng Minh Điện, hoàng thất tông thân và các đại thần đã tới sớm rồi, Gia Cát Thanh là tham dự chung với Vũ Văn Hoài, nên ngồi ở bên cạnh người Vũ Văn Hoài.
Lão hầu gia cũng sáng sớm tới rồi, ngồi ở trên ghế của mình, kết bạn với vài vị đại thần Tây Tấn mới nói chuyện rất tốt.
Đoàn người Tô Tiểu Tiểu tiến vào Sùng Minh Điện, tiểu quận chúa lập tức vẫy tay nhỏ về phía Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu mỉm cười đi qua.
"Tần Tô Tần To Tiểu quận chúa vội vàng dịch chỗ ngồi bên người mình ra, mới vừa rồi vài thiên kim tiểu thư muốn ngồi với cô bé, đều bị cô bé từ chối.
Dù Tây Tấn đế chưa hoàn toàn huỷ bỏ lệnh giam cầm phủ hoàng nữ, nhưng mọi người nhìn thấy hoàng nữ lần lượt tham dự cung yến, trong lòng đại khái có bài bản, tranh chấp yếm thắng chi ba sợ là sắp qua, rất nhanh vị hoàng nữ này sẽ khôi phục sủng ái.
"Ta đi chào hỏi với cữu tổ phụ một cái lại qua đây."
Tô Tiểu Tiểu dẫn theo ba đứa nhỏ đi lão hầu gia bên kia, chào hỏi xong, ba đứa nhỏ thành công bị lão hầu gia ấn xuống.
Vũ cơ cũng tính ra hiến vũ.
Các nàng tập luyện vũ đạo mới, tính toán rửa mối nhục xưa, nào vừa ra đã nhìn thấy ba đứa nhỏ manh lộc cộc, cả người các nàng đều không tốt!
Sao lại là bọn họ?
Còn có để vũ cơ sống không?
Ba đứa nhỏ đã đến lại hấp dẫn lực chú ý của mọi người lân nữa, chính cái gọi là một lần lạ, hai lần quen, lần trước mọi người xấu hổ tiến đến trước mặt đánh giá, đêm nay tất cả một đám lại đều vây quanh lại đây.
Ba đứa nhỏ bị quái tỷ tỷ, quái thẩm, quái bá mẫu, quái thúc thúc vò đến hoài nghi nhân sinh.
Vũ Văn Hoài tạm thời còn không biết chuyện Tây Tấn Đế tìm Tô Tiểu Tiểu trị chân cho Gia Cát Thanh, Vũ Văn Tịch không đi mật báo với ông ta, Phong Tiêu Nhiên cho rằng vốn chính là ông ta đi cầu Tây Tấn Đế, bởi vậy cũng không đi lắm miệng phóng tin tức.
"Gần đây ngươi tốt không?" Vũ Văn Hoài hỏi Gia Cát Thanh nói.
Gia Cát Thanh đeo mặt nạ, ông ta nhìn không ra khí sắc của hắn ta.
Gia Cát Thanh nói: "Nhờ phúc của điện hạ, đã nhiêu ngày ngủ đến không tồi."
Một phương diện là chân mình không hề ngày đêm chịu đựng đau đớn thật lớn, về phương diện khác, Tô Tiểu Tiểu cho thuốc an thần xác thật có công hiệu.
Vũ Văn Hoài cười nói: "Vốn ta còn lo lắng công hiệu thạch tủy yếu bớt với ngươi, tính vì tìm thuốc mới khác cho ngươi."
Gia Cát Thanh khách khí mà nói: "Điện hạ có tâm."
Mọi người lục tục trình diện, trong đại điện rất nhanh náo nhiệt lên.
Tây Tấn Đế cũng ân chuẩn hai vị công chúa hòa thân tham dự, Quách Linh Tê nửa điểm cũng không muốn vì cái gọi là tiễn đưa thân nhân Đại Chu, nhưng là ý chỉ của Tây Tấn Đế, nàng ta không thể không đi.
Nàng ta ăn diện lộng lẫy, mang theo nữ quan tâm phúc đi Sùng Minh Điện, khi đi ngang qua Ngự Hoa Viên, nàng ta ngoài ý muốn nghe thấy được một giọng nói hoảng loạn mà lại quen thuộc.
'Sao ngươi lại tới đây?"
"Ta đến thăm ngươi."
"Hồ đồi Đây là địa phương ngươi nên tới sao?"
"Chỉ là ta —"
Tĩnh phi?
Còn có một người nam nhân?
Quách Linh Tê ý bảo nữ quan ở tại chỗ, nàng ta là người tập võ, bước chân nhẹ không dễ bị phát hiện, nàng ta chậm rãi đi qua, ngồi xuống ẩn nấp ở sau một bụi hoa, xuyên qua khe hở hoa đánh giá hai người đối diện.
Tĩnh phi là nàng nhận ra, một nam nhân khác gương mặt hơi xa lạ, nhưng nghe khẩu âm như là người Bắc Yến.
Hắn ta bỗng nhiên cầm tay Tĩnh phi.
Quách Linh Tê lắp bắp kinh hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận