Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1775: Siêu Cấp Cung Chiêu Nhi Nữ 3

Chương 1775: Siêu Cấp Cung Chiêu Nhi Nữ 3Chương 1775: Siêu Cấp Cung Chiêu Nhi Nữ 3
Trình Tang không chịu ăn uống đàng hoàng, nếu không cũng sẽ không có một căn bếp riêng.
Ngày nào bà ấy cũng phải làm ầm ïĩ một trận, để cả viện bận sap ngã ngửa rồi mới có thể miễn cưỡng ăn vài miếng.
Tạ Vân Hạc đi tới phòng bà ấy, bà ấy đang ngồi vào bàn rất ngoan ngoãn, hưởng thụ việc Tô Tiểu Tiểu cho ăn.
Tô Tiểu Tiểu cho bà ấy ăn cái gì thì bà ấy ăn cái đó, không kén ăn chút nào.
Bọn nha hoàn trong phòng trợn mắt há mồm, ai cũng cho rằng mình đang thấy quỷ.
Trình Tang vừa rồi cười lớn như vậy, chính là do Mị Cơ chọc bà ấy cười.
Mi Cơ rất biết cách nói đùa.
Mi Cơ cũng ngồi xuống bàn ăn.
Tạ Vân Hạc nhíu mày.
Một nha hoàn mà cũng lên bàn ăn, thật là không ra thể thống gì.
"Ngươi nói tiếp đi! Nói tiếp đi!" Trình Tang thúc giục Mi Cơ.
'Lão gia."
Nha hoàn trong phòng phát hiện Tạ Vân Hạc, đồng loạt quay người thi lễ với ông ta.
Mi Cơ vẫn tiếp tục ăn.
Tô Tiểu Tiểu cho nàng ta một ánh mắt.
Ôi chao, suýt nữa là quên rồi.
Mị Cơ đứng dậy, hết sức chiếu lệ thi lễ một cái.
Tạ Vân Hạc đến bên Trình Tang ngồi xuống, nhìn bàn điểm tâm phong phú thịnh soạn đã được ăn hết một nửa, ấm áp hỏi: "Tối hôm qua ngủ thế nào?"
"Tốt." Trình Tang nói.
Tạ Vân Hạc gật đầu, ánh mắt đảo qua Tô Tiểu Tiểu, hỏi hai nha hoàn bên người trong phòng: "Hôm nay ai làm điểm tâm?"
Hai người nhìn nhau.
Trình Tang nói với vẻ tự hào: "Là Vi Vị làm!"
"Vi Vi làm có ngon không?" Mi Cơ hỏi.
“Ngonl" Trình Tang khen ngợi không chút keo kiệt.
Tạ Vân Hạc nhìn một bàn các món ăn tinh xảo lại ngon miệng, ánh mắt liếc nhìn Tô Tiểu Tiểu một cái thật sâu. Tô Tiểu Tiểu cười: "Xin lỗi, không biết cha sẽ đến, con chỉ làm du phần cho ba người chúng ta thôi.
Trình Tang thấp giọng hỏi Tô Tiểu Tiểu: "Không thể cho cha con ăn, đúng không?"
Tô Tiểu Tiểu không đổi sắc mặt, nói: "Cho ông ấy ăn, con sẽ không còn."
Trình Tang lập tức đặt các món lên bàn trước mặt Tô Tiểu Tiểu.
Nam nhân là cái thá gì chứ? Nữ nhi mới là báu vật.
Trình Tang ăn cho đến khi ợ đầy hơi, Mị Cơ cùng bà ấy tản bộ trong viện.
Hai nha hoàn bên người cũng di theo sau.
Trong phòng chỉ còn lại Tô Tiểu Tiểu và vị ngoại công được cho không này.
Khí thế của Tạ Vân Hạc rất cường bạo.
Nhưng khi ông ta ở cùng với Tô Tiểu Tiểu, lại không có chút cảm giác áp bách nào.
Tiểu nha đầu này không đơn giản.
Tô Tiểu Tiểu cười nhạt: "Ngoại tổ phụ còn không đi, chẳng lẽ tìm ta có việc gì à?"
Nàng gọi Trình Tang là nương bởi vì Trình Tang coi nàng là nữ nhi quá cố của mình, nhưng thân phận nàng đang thực sự giả trang lại là ngoại tôn nữ của Trình Tang và Tạ Vân Hạc.
Tạ Vân Hạc nghiêm mặt nói: "Rốt cuộc ngươi là ai?"
Tô Tiểu Tiểu thản nhiên đối diện với ánh mắt xúc phạm của ông ta: "Ta là ngoại tôn nữ của ông. Không phải, là ta nói sai rồi, ta không phải ngoại tôn nữ của ông, nếu ta đổi lại thành họ Trình thì hẳn phải là ngoại tôn của ông."
Tạ Vân Hạc cố gắng tìm một kẽ hở trên khuôn mặt nàng.
Thật đáng tiếc.
Tô Tiểu Tiểu quá đỗi thản nhiên.
"Vi ViI Vị VỊ
Trình Tang đang gọi nàng.
Tô Tiểu Tiểu đứng lên: "Bây giờ ngoại tổ mẫu không thể xa ta một giây nào, nếu ngoại tổ phụ vấn còn nghĩ đến việc đuổi ta ra ngoài, ta khuyên ông nên dẹp suy nghĩ đó đi."
Nàng đi được vài bước, lại quay đầu: "Nhân tiện, ta nhận thấy trên người ngoại tổ mẫu có rất nhiều vết dây siết, hạ nhân thường trói bà ấy bằng dây thừng à?"
"Đó là để tránh cho nàng ấy tự làm tổn thương mình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận