Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 697: Cửu Phượng Thật Giả 2

Chương 697: Cửu Phượng Thật Giả 2Chương 697: Cửu Phượng Thật Giả 2
Công chúa Tĩnh Ninh cũng là người mới học đàn tranh, nhưng mà bày ra năng lực đều hơn muội muội bao cỏ không dư thừa.
Tần Yên Nhiên có cơ sở đàn cổ, lên tay cũng rất nhanh.
Hai vị học sinh Cao phu tử vừa lòng nhất, thuộc về Tần Yên Nhiên và công chúa Tĩnh Ninh.
Công chúa Huệ An là tôn tại khiến cao phu tử đau đầu, nhưng người ta là công chúa, ông ta không thể không căng da đầu dạy.
Tiếp theo là Lãnh Chỉ Nhược, đàn tranh nàng ấy cũng học được lung tung rối loạn.
"Ngươi biết không?" công chúa Tĩnh Ninh hỏi Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu: "A, biết."
Vẻ mặt công chúa Tĩnh Ninh nghi ngờ nhìn nàng: Phải không? Sao ta cảm thấy ngươi không biết chứ?
Hôm nay lý luận chiếm đa số, không chính thức học tập nhạc phổ, ở vào cao phu tử nói một tiếng, mọi người đàn một đoạn nhạc.
Tiếng đàn quậy với nhau, nhất thời cũng không rõ ràng.
"Phượng thể của Thái hoàng thái hậu còn khoẻ mạnh?"
Khi nghỉ ngơi, Tô Tiểu Tiểu đột nhiên hỏi công chúa Tĩnh Ninh.
Công chúa Tĩnh Ninh nghi hoặc nhìn nàng một cái: "Ngươi đột nhiên hỏi thăm Thái hoàng thái hậu làm cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu khó mà nói mình là tới xác nhận đêm qua Thái hoàng thái hậu có an toàn hồi cung hay không.
Nàng nói chuyện xảy ra ở đào viên ban ngày.
Nghe được lại có rắn độc lui tới, công chúa Tĩnh Ninh nhíu mày.
Nàng ấy từ nhỏ lớn lên ở hoàng cung, muốn nói không có đầu óc, sao có thể? Nàng ấy lại không phải cái loại bao cỏ như Huệ An này.
Đây rõ ràng là có người muốn ám toán Thái hoàng thái hậu.
"Kỳ thật... Ta từng nghe một ít đồn đãi... Công chúa Tĩnh Ninh nhìn mọi nơi, nhóm thiên kim kết bạn đi vệ sinh lục tục đã trở lại.
Công chúa Tĩnh Ninh không nói thêm gì nữa, chỉ nói: "Sáng nay ta ở trong đình thấy lão nhân gia bà ấy, khí sắc bà ấy còn tốt, hẳn là không chịu kinh hách quá lớn."
Lão nhân gia là kính xưng, kỳ thật Thái hoàng thái hậu còn nhỏ hơn Hoàng Hậu vài tuổi.
Tô Tiểu Tiểu xoa xoa cầm huyền: "A." Buổi chiều là lớp của Giang phu tử, bài giảng đầu [Luận Ngữ], bài giảng hai [Kinh Thị].
Lại là một ngày vô cùng bình thường.
Sau khi tan học, Tô Mạch tới đón Tô Tiểu Tiểu tan học.
Nhìn đệ nhất công tử trong mắt chỉ có một tiểu nha đầu ở nông thôn, khiến nhóm thiên kim ghen ghét hỏng rồi.
Hồ Bích Vân cũng rất là ghen ghét.
Hồ gia cũng không tính thế gia quá hiển hách, là dựa vào tam điện hạ tiến cử, Hồ gia mới được một danh ngạch tham tuyển.
Nàng ta không phụ sự mong đợi của mọi người thi đậu thư đồng, phụ thân nàng cũng không phụ sự mong đợi của mọi người lên làm viện phán Thái Y Viện, ngày gần đây người làm mai Hồ gia gần như đạp vỡ ngạch cửa.
Nhưng mà những công tử đó một người nàng ta cũng coi thường.
Đương nhiên nàng cũng rõ ràng, phủ Trấn Bắc Hầu trâm anh thế gia như vậy, không phải Hồ gia trèo cao nổi.
Trừ phi... Chính Tô Mạch coi trọng nàng ta.
Hồ Bích Vân bỗng nhiên hối hận hôm qua trở mặt với Tô Tiểu Tiểu, nếu chính mình mượn sức nàng, có phải là có thể hay không—
Xe ngựa của Tô Mạch đi rồi.
Mành bị gió nhấc lên.
Hồ Bích Vân thấy nam tử cao như đám mây kia, câm một bình hạch đào đưa cho nha đầu béo kia, đáy mắt mang theo ý cười. ...
Sau khi về đến nhà, Tô Tiểu Tiểu dựa theo Đại Hổ nói, đi ra khỏi cửa nhà về phía đông đi tòa nhà thứ ba.
Cửa là rộng mở.
Tô Tiểu Tiểu đứng ở ngoài cửa hỏi: "Xin hỏi, có người ở đây không?"
Một nam tử tuổi sấp xỉ Tô Thừa ngáp dài, chậm dãi đi ra: "Tìm ai vậy?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta tìm Lưu bá."
"A, ngươi là nương của Đại Hổ đi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận