Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chuong 457: Tri Lieu Cho Lao Hau Gia 3

Chuong 457: Tri Lieu Cho Lao Hau Gia 3Chuong 457: Tri Lieu Cho Lao Hau Gia 3
Hôn mê trong đêm là điều dễ bị lơ là nhất, thật ra cũng không thể trách người hầu này.
"Dạo gần đây có xuất hiện tình trạng như buồn nôn, nôn mửa, ho khan hay không?"
"Có có!" Người hầu nói.
"Bao lâu rồi?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Người hầu đáp lời: "Mùa đông năm ngoái đã thế rồi."
Tô Mạch nhíu mày: ˆSao ta lại chưa từng nghe qua?”
Người hầu cúi đầu: "Lão Hầu gia không cho nói, là tháng trước chịu không nổi nữa, lời thái y tới đây, thái y mới kê thuốc cho, đỡ hơn một chút. Ai mà ngờ nửa tháng trước bệnh tình lại đột nhiên chuyển biến xấu."
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Có bị co thắt tim hay không?”
"Cái này... tiểu nhân cũng không rõ, lão Hầu gia chịu đựng rất giỏi..."
Ý của hắn ta Tô Tiểu Tiểu nghe hiểu được, lão Hầu gia là kiểu người dù đau cũng không kêu.
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu đã có suy đoán vê mặt nào đó, nhưng còn cần thêm một bước để chẩn đoán chính xác.
Nàng nói với Tô Mạch: "Bệnh của tổ phụ ngươi còn phải chẩn đoán thêm, nhưng ngươi nói nửa tháng trước bệnh của ông ấy đột nhiên chuyển biến xấu, nguyên nhân của việc này ta đã tra ra rồi."
"Là cái gì?" Tô Mạch hỏi.
"Trúng độc." Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói.
Tô Mạch đột nhiên biến sắc.
Tô Tiểu Tiểu nói tiếp: "Cụ thể là loại độc gì ta còn chưa rõ, nhưng tổ phụ ngươi quả thực có triệu chứng trúng độc.'
Hơi thở của Tô Mạch ngưng trệ: "Có thể, có thể giải độc không?"
"Ta thử xem sao."
Dứt lời, Tô Tiểu Tiểu lại đi vào phòng, đóng cửa lại lần nữa.
Tô Mạch xiết chặt nắm đấm.
Tổ phụ vậy mà lại trúng độc...
"Lão Hầu gia thật sự bị trúng độc sao? Trúng độc gì?"
"Trong phòng, Phù Lang Trung hỏi.
"Không biết.' Tô Tiểu Tiểu thành thực nói.
Nàng không hiểu biết lắm về độc dược ở cổ đại, bởi vậy thật sự không thể nhìn ra lão Hầu gia trúng loại độc gì.
Phù Lang Trung bối rối: "Không biết trúng độc gì... vậy làm sao mà giải?"
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn bình "Ngưu Hoàng giải độc hoàn" kia ở trong hòm thuốc.
Rõ ràng là sản phẩm ba không, lại có thể dùng để trị nội thương lẫn bôi để trị ngoại thương, trên đường tới đây, Tô Nhị Cẩu ăn bậy ăn bạ, bị ngộ độc thực phẩm, bị nôn mửa và tiêu chảy, cũng nhờ uống thuốc này là khỏi.
Nàng quyết định để bệnh nhân thử xem.
Trước khi đút thuốc, trước tiên nàng rút hai ống máu tĩnh mạch của bệnh nhân.
Phù Lang Trung theo nàng lâu như vậy, đã sớm quen với loạt hành động kỳ quái của nàng.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Con qua phòng bên một lát, người tiếp tục theo dõi huyết áp của bệnh nhân.
Phù Lang Trung đáp ứng: "Ồ, được."
Vào phòng bên là thuật che mắt, nơi mà nàng thật sự muốn vào là nhà thuốc.
Thiết bị trong nhà thuốc của căn cứ được trang bị đầy đủ, có cả phòng thí nghiệm.
Tô Tiểu Tiểu lần mò khá rõ tính nết của nhà thuốc, những trường hợp khẩn cấp thường có thể vào được, ngoài ra, cuối tháng nàng cũng có được một cơ hội tiến vào nhà thuốc.
Về phần nhà thuốc sẽ thưởng cho nàng cái gì, hoàn toàn dựa vào vận khí.
Thí dụ như trên đường tới kinh thành, nhà thuốc cũng chỉ thưởng cho nàng một ngụm tiên khí.
Tô Tiểu Tiểu nhắm mắt lại, lân nữa mở mắt ra nàng đã ở ngoài cửa kính của phòng xét nghiệm.
Phòng xét nghiệm xác nhận bằng mống mắt.
Nói đến cũng lạ, nàng chưa bao giờ vào đây, thế nhưng quét một cái, vậy mà lại thành công luôn.
Kết quả xét nghiệm được trả rất nhanh — đường huyết miễn cưỡng xem như bình thường, mỡ máu hơi cao."
Xét từ thói quen ăn uống của bệnh nhân, kết quả chẩn đoán như vậy cũng nằm trong dự liệu.
Mỡ máu cao trong thời gian dài sẽ gây ra xơ vữa động mạch vành, thu hẹp khoang mạch máu, lưu lượng máu kém, từ đó dẫn đến bệnh co thắt cơ tim, nghiêm trọng hơn có thể hình thành bệnh ở động mạch vành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận