Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1498: Nhị Ca Bênh Vực Người Mình 2

Chương 1498: Nhị Ca Bênh Vực Người Mình 2Chương 1498: Nhị Ca Bênh Vực Người Mình 2
Vũ Văn Tịnh thay Quách Linh Tê bất bình: "Linh phi nương nương nói chuyện với ngươi, ngươi là điếc hay là câm?”
Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói: "Nàng là Linh phi nương nương của Tây Tấn các ngươi, lại không phải Đại Chu, ta cần gì phải để ý nàng ta?"
Vũ Văn Tịnh lạnh lùng nói: “Nàng cũng là công chúa Đại Chu các ngươi!"
Tô Tiểu Tiểu không sợ hãi: "Vậy lại như thế nào? Nơi này lại không phải Đại Chu."
Vũ Văn Tịnh nghẹn họng ngã ngửa.
Quách Linh Tê biết rõ Tô Tiểu Tiểu há mồm là có thể tức chết người sống, nàng ta không bị nàng nắm cái mũi đi, mà là đảo khách thành chủ hỏi: "Tân Tô, có phải ngươi đi nhầm địa phương hay không? Lầu 3 Đông Đình Lâu, không phải loại người như có thể tới."
Một câu bừng tỉnh người trong mộng, Vũ Văn Tịnh đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Không sai, mỗi một gian sương phòng nơi này đều chỉ cho người Tây Tấn vào, ngươi lại không phải người Tây Tấn!"
Tiểu nhị trùng hợp bưng nước trà đi lên.
Vũ Văn Tịnh gọi hắn ta lại: "Các ngươi tùy tiện người nào cũng đều cho lên lầu 3 sao?"
Tiểu nhị ngượng ngùng cười: "Căn sương phòng này là Ngũ Hành Thương Minh đặt trước, vị cô nương này là khách nhân của Ngũ Hành Thương Minh."
Vừa nghe Tô Tiểu Tiểu không phải chính mình tiến vào, Vũ Văn Tịnh lại á khẩu không trả lời được.
Ánh mắt Quách Linh Tê chợt lóe, cười hỏi: "Tịnh nhi, sương phòng chúng ta ở nơi nào?"
"Ở bên trong, gian chữ thiên!" Nghĩ đến sương phòng của mình, Vũ Văn Tịnh lại khôi phục cảm giác về sự ưu việt lần nữa.
Quách Linh Tê khen nói: "Tịnh nhi ngươi thật lợi hại, lại có thể đặt được gian chữ thiên, ta nghe nói đó là sương phòng tốt nhất Đông Đình Lâu."
Vũ Văn Tịnh đắc ý nói: "Phụ vương ta là đại hoàng tử, phủ đại hoàng tử chúng ta muốn sương phòng gì mà không được, không cần cầu gia gia cáo nãi nãi, đi quan hệ này kia."
Quách Linh Tê cười nói: "Chúng ta đi thôi, có một số người chính là thích giả danh lừa bịp, ai ngờ nàng lại rải ra lừa dối mới gì vào được sương phòng Ngũ Hành Minh."
"Là ai đặt phòng Ngũ Hành Minh chúng ta?”
Cùng với một giọng nói uy nghiêm mà trầm thấp, một lão gia hơn năm mươi tuổi bước chân vững vàng, tinh thân quắc thước cất bước đi tới.
Tiểu nhị kẹp ở bên trong bị làm khó, nhìn thấy ông ta tới, như lâm đại xá: "Thẩm lão gia! Ngài đã tới!" Vũ Văn Tịnh nói với Quách Linh Tê: "Ta ở phủ đại hoàng tử từng gặp ông ta, ông ta chính là Thẩm phó minh chủ Ngũ Hành Minh!"
Thẩm phó minh chủ đi đến trước mặt hai người, chắp tay hành lễ với Vũ Văn Tịnh: "Vũ Văn tiểu thư."
Vũ Văn Tịnh nhàn nhạt cười cười: "Ngươi tới vừa lúc, người kia bên trong nói là khách nhân Ngũ Hành Minh các ngươi, ngươi quen nàng sao?”
Thẩm minh chủ nhìn Tô Tiểu Tiểu, nhíu mày lại.
Quách Linh Tê làm bộ làm tịch mà kinh hô: "Thẩm lão gia, ngươi không quen biết?"
Vũ Văn Tịnh hừ lạnh nói: "Thẩm lão gia, ngươi sợ là không biết đi, nàng chính là kẻ lừa đảo, giả danh lừa bịp khắp nơi, lần trước nàng còn nói mình là muội muội của Gia Cát tiên sinh, kết quả Gia Cát tiên sinh căn bản không quen biết nàng! Không tin, ngươi có thể hỏi một vị bên ta một chút, nàng là công chúa Đại Chu, nữ nhân kia cũng là người Đại Chu. Mọi người đều biết, Gia Cát tiên sinh là người Bắc Yến, như thế nào có muội muội Đại Chư?”
"Cha! Cha! Là khách nhân của tai"
Thẩm nhị gia thở hồng hộc bò lên trên lầu.
Hắn ta vừa mới đi đón Vệ Đình, được cho biết Vệ Đình đã đi rồi, hắn ta lại chạy nhanh lại đây.
Hắn ta cầm lấy tay áo ông ta, thở hổn hển nói,'Ta... Đêm nay ta đãi yến khách ở đây."
Thẩm lão gia: Lão tử cũng muốn yến khách!
Bạn cần đăng nhập để bình luận