Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng

Chương 1308: Chân Tướng Của Đứa Nhỏ 4

Chương 1308: Chân Tướng Của Đứa Nhỏ 4Chương 1308: Chân Tướng Của Đứa Nhỏ 4
Tô Tiểu Tiểu tức giận nói: "Biết vậy mà lúc trước ông còn trốn?"
Tư Không Vân nói: "Có một số việc biết rõ kết quả, nhưng vẫn sẽ đi thử một lần, cũng giống như có người biết rõ mình không thi đậu Trạng Nguyên, nhưng vẫn mười năm khổ luyện, ngươi cảm thấy là vì sao?"
Tô Tiểu Tiểu ngồi xuống bên cạnh Tần Thương Lan: "Ta cũng không phải bọn họ, làm sao ta biết được?"
Vệ Đình gọi một tiếng tổ phụ, cũng ngồi xuống.
Một phòng ba vị đại lão, Tư Không Vân hôm nay nhất định là chắp cánh khó bay.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Ret cuộc ai là kẻ chủ mưu phía sau, ông lại làm cái gì không xứng đáng với chúng ta phải không? Thành thật nói cho bọn ta biết rồi ta sẽ giữ mạng của ông lại."
Tư Không Vân thân sắc một lời khó nói hết: "Không phải chứ? Ta khai báo xong còn thảm như vậy?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ông không khai báo sẽ thảm hơn, bọn ta sẽ chậm rãi tra tấn ông, cho ông sống không bằng chết!"
Tư Không Vân khổ sở hỏi: "Thật sự cần phải hung tàn như vậy sao?"
"Kẻ đứng sau lưng ông là ai, có phải là sư thái Huệ Giác... Hay là Đại Trưởng công chúa không?”
Đáy mắt Tư Không Vân hiện lên một tia khiếp sợ: "Ngươi..."
"Thật sự không ngờ ta có thể đoán được đúng không? Tại sao bà ta lại muốn đối phó với Vệ gia? Là bởi vì bà ta yêu Vũ An Quân mà không thành, lại bị ép bỏ đi cốt nhục trong bụng mình, bởi vậy ghi hận trong lòng, quyết định giết sạch hậu nhân của Vũ An Quân, có đúng không?"
Tư Không Vân kinh ngạc nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi ngay cả mối quan hệ của bà ta cùng Vũ An Quân mà cũng biết?"
Tô Tiểu Tiểu nói trúng tim đen: "Ngươi không cần theo lời của ta mà nói, nếu ông không cung cấp được bất luận tin tức mới có giá trị gì, giữ lại ông cũng vô dụng, tổ phụ, đem kéo ông ta xuống, chậm rãi tra tấn đến chết đi!"
Tư Không Vân biến sắc: "Nha đầu! Quá hung tàn không tốt!"
Hai gã ám vệ đi vào, túm lấy cánh tay Tư Không Vân.
Tư Không Vân vội nói: "Ta có tin tức”
Tần Thương Lan giơ tay lên, ý bảo hai gã ám vệ lui ra.
Tư Không Vân thở dài một hơi, sờ sờ đầu mình, ông ấy nói: "Tin tức này, ta có thể nói cho các ngươi, thế nhưng, các ngươi phải giữ lại mạng cho ta. Ta cam đoan với các ngươi, mạng của ta có giá trị.'
Tô Tiểu Tiểu mới sẽ không bị ông ta dắt mũi đi: "Vậy phải xem tin tức ông cung cấp có đáng giá để ông sống thêm mấy ngày hay không?”
Nha đầu này... Thật sự là một chút thiệt thòi cũng không muốn chịu.
Tư Không Vân hạ quyết tâm, thở dài: "Được được được, ta nói. Thai nhi năm đó... Không chết. Mới được bảy tháng đã hạ sinh, vốn là không sống được, nhưng đứa nhỏ kia mạng lớn, cứng rắn vượt qua."
"Là ai?" Vệ Đình hỏi.
Tư Không Vân nhắm mắt lại: "Hách Liên Nghiệp."
Tin này có chút chấn động, quả thực khiến tất cả mọi người nghẹn họng, ngay cả lão yêu nghiệt Tân Thương Lan này cũng phải câm nín rất lâu.
Tư Không Vân vô tội quét mắt nhìn mấy người trong phòng một cái, biểu tình kia dường như như đang thanh minh cho chính mình: Là các ngươi bảo ta nói, bị dưa nghẹn chết đừng trách ta.
Tần Thương Lan hồi phục ý thức, nhíu mày mở miệng: "Ngươi lặp lại lần nữa, hài tử của Đại Trưởng công chúa cùng Vệ Uy là ai?"
"Hách Liên Nghiệp." Tư Không Vân không hề nể tình lặp lại.
Vệ Đình nhíu mày, không chớp mắt nhìn ông ấy, như đục người ông ấy ra hai lỗ thủng.
Tư Không Vân lại thở dài: "Cho dù ngươi nhìn đến mức biển cạn đá mòn, ta cũng không có đáp án thứ hai."
Tô Tiểu Tiểu đi ra ngoài một chút, lúc trở vê mang theo một cái ống nghe, nàng đeo tai nghe cẩn thận, nhét đầu nghe vào vạt áo ông ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận